Điều kì diệu
Ngắm con ngủ ngon lành bên cạnh, giờ mẹ mới dám tin là điều kì diệu có thể xảy ra. Con là đứa con thứ hai mẹ sinh ra an toàn nhưng là lần thứ tư mẹ mang bầu. Sau khi chị con được 18 tháng mẹ mang..
Xem Thêm
Ngắm con ngủ ngon lành bên cạnh, giờ mẹ mới dám tin là điều kì diệu có thể xảy ra. Con là đứa con thứ hai mẹ sinh ra an toàn nhưng là lần thứ tư mẹ mang bầu. Sau khi chị con được 18 tháng mẹ mang bầu trở lại nhưng ko may mắn mẹ bị sảy thai lúc 20 tuần. Sáu tháng sau mẹ mang bầu lần thứ ba. Lần này bác sĩ khuyên mẹ phải khâu vòng cổ tử cung để giữ thai. Nhưng lúc thai được 28 tuần mẹ đau bụng và lại nhập viện mổ cấp cứu . Mẹ sinh non và anh chỉ sống được một tuần. Lần cấp cứu đó mẹ đã bị vỡ tử cung do lên cơn gò mà không kịp cắt chỉ cổ tử cung , cái thai đẩy lên làm vỡ góc sừng. Mẹ buồn lắm , từ đó mẹ chẳng dám nghĩ đến chuyện có bầu, mẹ sợ nhắc đến chuyện đó. Mẹ không cho chị con xem búp bê baby có . Nhiều lúc thấy người ta mang bầu khỏe mạnh , mẹ cũng khao khát muốn có thêm một đứa con để chị con có chị có em. Chị con thì thích có em lắm , có hôm đi học về nói với mẹ : mẹ ơi lớp con ai cũng có chị có em rồi , mỗi con là chưa có. Mẹ nghe mà ứa nước mắt. Mẹ bảo chị chơi với em nhà cậu Trường cũng được nhưng con bảo con thích em mẹ đẻ cơ. Mẹ may mắn gặp được bác sĩ giỏi nên đã bảo tồn tử cung bằng cách khâu lại chỗ vỡ. Mẹ không nghĩ là mẹ sẽ có bầu lại cho đến lúc mẹ đi khám bác sĩ. Vì kì kinh của mẹ tự nhiên kéo dài đến 10 ngày. Mẹ mêt mỏi và đau bụng cứ nghĩ mình bị đau dạ dày. Thấy bất thường nên mẹ đi khám ở nhà bác sĩ H. , bác sĩ cho thử que thì lên 2 vạch. Mẹ không nghĩ sẽ có bầu vì bố và mẹ đã dùng biện pháp tránh thai. Người ta có bầu chắc sẽ mừng lắm còn mẹ thì lo nhiều thứ và nỗi lo sợ lớn nhất là không giữ được con. Mẹ siêu âm xong báo kết quả với bác sĩ , mẹ cũng kể tiền sử của mẹ như thế. Bác định kê thuốc cho mẹ nhưng lại thôi. Bác ấy nói là mẹ mà giữ được con chỉ có phép màu thôi, nếu nhà có tiền thì thuê người mà đẻ rồi bác ấy cho mẹ địa chỉ phòng khám để đi giải quyết cái thai. Mẹ buồn và lưỡng lự. Bác ấy bảo về hỏi ý kiến chồng xem có giữ không nhưng giữ thì nguy hiểm đến tính mạng đấy. Mẹ về nhà mà lòng rối bời . Bà nội hỏi mẹ nói dối là đi khám dạ dày . Bố làm về mẹ mới nói với bố là có bầu . Bố cũng lưỡng lự sợ mẹ có bầu lại phải nằm viện. Bầu 2 lần trước cũng nằm viện rồi ,ông nội thì bị ung thư cũng mổ cấp cứu mấy lần . Lần nào bố cũng phải trông nom vất vả . Bố bảo giờ có chị con là hạnh phúc rồi , bố không mong gì hơn. Mẹ khóc, mẹ muốn có con nên nói với bố là vào bệnh viện khám nếu bác sĩ nói không giữ được thì thôi. Hôm sau mẹ với bố vào bệnh viện , nhờ một cô người quen dẫn đi khám, mẹ nói mẹ muốn giữ con nên cô ấy nhờ bác sĩ khám và theo dõi cả thai kì cho mẹ , kê thuốc về cho mẹ uống. Nghe tin mẹ có bầu bà ngoại lo lắm , vừa gọi cho mẹ vừa khóc khuyên mẹ để mấy năm nữa hãy đẻ , giờ kinh tế còn khó khăn , chị con chuẩn bị vào lớp một ,ông nội bệnh thế cấp cứu bất cứ lúc nào, mang bầu nguy hiểm nữa. Mẹ khóc nói sẽ giữ con , bây giờ hay mấy năm nữa cũng nguy hiểm thế thôi. Không khuyên được mẹ , bà lại gọi chị gái với gái bà vào khuyên , mẹ vẫn giữ nguyên ý định. Bà phải chịu mẹ . Hôm sau bà gọi bảo đi lên chỗ bác phó giám đốc cũ của bệnh viện phụ sản thành phố khám, em trai bà dẫn đi , bố cũng đi cùng. Mẹ kể tiền sử mẹ như thế , bác ấy bảo bac đã mổ cho một trường hợp như mẹ , nhưng chỉ giữ thai đến 35 , 36 tuần là mổ thôi, và 13 tuần phải vào viện nằm đến lúc sinh. Mẹ mừng vì đã gặp được người có chuyên môn đây rồi. Mẹ gặp lại bác sĩ H ở đó , bác ấy nói nhỏ với mẹ : nhà chưa có con trai phải đẻ cố à , mẹ vờ như không nghe thấy gì. Thế là mẹ nghỉ làm từ ngày đó , về bà ngoai dưỡng thai và chờ ngày lên viện. Bố đi làm , còn chị thì đi học, tối lại về với mẹ và con. Mẹ lên viện nằm từ tuần 13 đến tuần 18 thì bác sĩ khuyên về nhà cho thoải mái, giờ tạm ổn định rồi tuần 28 hãy nhập viện lại. Thế là mẹ ra viện , về bà ngoại nghỉ ngơi tẩm bổ , nhưng tuần 25 mẹ lại lên viện vì ở nhà cứ lo lắng không yên. Bố lại tiếp tục hành trình chăm mẹ trên viện . Cứ một tối ngủ ở nhà với chị một tối lại lên với mẹ. Mẹ thích ăn gì là bố nấu rồi mua mang lên tẩm bổ cho mẹ khỏe con khỏe. Chị thì sắp vào lớp một lên cuối tuần được nghỉ mới lên thăm và ngủ với mẹ một đêm. May mắn là bệnh của ông nội không tái phát nên những ngày bố lên viện chị ngủ ở nhà với ông bà. Biết mẹ đi lại khó khăn lên các cô bác nằm viện cùng cũng hay mua đồ giúp . Còn các bác sĩ cũng chăm sóc nhiệt tình vì mẹ là trường hợp hiếm của bệnh viện. Hàng ngày mẹ được thăm khám và đi siêu âm một tuần một lần để theo dõi sự phát triển của con. Trộm vía con thương mẹ nên phát triển khỏe mạnh và chào đời lúc được 36 tuần 4 ngày, con được 2.5 kg. Lúc mổ cho mẹ mấy bác sĩ cứ nói với nhau :đúng là điều kì diệu, vỡ tử cung mà vẫn mang bầu lại an toàn. Đấy con thấy hành trình mẹ mang bầu con gian nan chưa , chị và bố cũng vất vả theo . Giờ con được 2 tháng 15 ngày rồi. Con lên cân đều . Lúc 2 tháng 7 ngày con được 5.8kg rồi. Mẹ chỉ mong con ngày ăn ngon miệng đêm nằm ngủ say là mẹ hạnh phúc lắm rồi. Điều kì diệu của mẹ.