Nhớ hôm ấy vui con nhỉ. Mùng 7 tết. Mẹ chẳng đau bụng. Chỉ ra ít huyết hồng. Ngoại và cố bảo mẹ đi bệnh viện vì con sắp chui ra rồi.
Thế ấy mẹ đi bệnh viện khi ba con đang đi làm tận xa 200km. ..
Xem Thêm
Nhớ hôm ấy vui con nhỉ. Mùng 7 tết. Mẹ chẳng đau bụng. Chỉ ra ít huyết hồng. Ngoại và cố bảo mẹ đi bệnh viện vì con sắp chui ra rồi.
Thế ấy mẹ đi bệnh viện khi ba con đang đi làm tận xa 200km.
Bác sĩ bảo có dấu sanh rồi. Thế là nhập viện. Chẳng đau đớn gì nên mẹ cứ thế vô tư online hết zalo rôi facebook lâu lâu lại lên youtube coi hài. Bác sĩ qua lại bảo thế này thì biết khi nào mới sanh. Mẹ cười híp mắt. Thế rồi hết bé này khóc tới bé kia khóc, con vẫn im thinh không động đậy j cả. Tối đó, 21h30h ba con vê tới bệnh viện thế là con muốn ra. Đau quặn đến 2h30h sáng ngày hôm sau con mới bắt đầu muốn chào đời. Vào phòng sanh, ba bảo "Ken ngoan cố gắng chồi ra phụ mẹ con nhé! " thế ấy chưa đầy 5p con trai ngoan mẹ chào đời.
Vậy ma vê lại chẳng có sữa cho con ti. Con phải ti bình đến tận 3ngày. Mẹ chỉ toàn sửa non. Nên cứ gắng cho co ti. Ngoại thấy vậy. Hầm ngay đuôi bò với đậu đen cho mẹ ăn. Ngán lắm Ken ơi. Ma cũng ráng vì con, để có sữa, thế là tối hôm đó, căng cứng 2 bầu ngực, Ken của mẹ ti không hết. Đên nay con dc 26ngày. Mong con yêu của mẹ khoẻ mạnh lớn lên. Mẹ yêu con bằng cả thế giới của mẹ.
Love Ken!