Ngồi viết những dòng này cũng là lúc Mẹ đang ngồi kích sữa. Con biết không, vật chất Mẹ không thể cho con đủ đầy, nhưng Mẹ sẽ cố chăm con thật tốt theo cách của Mẹ bất kể ai nói gì, sữa-từng giọt là..
Xem Thêm
Ngồi viết những dòng này cũng là lúc Mẹ đang ngồi kích sữa. Con biết không, vật chất Mẹ không thể cho con đủ đầy, nhưng Mẹ sẽ cố chăm con thật tốt theo cách của Mẹ bất kể ai nói gì, sữa-từng giọt là báu vật Mẹ dành tặng cho Con. Con ơi, hành trình sữa mẹ là 1 hành trình máu và nước mắt nhưng mẹ sẽ vì con mà đi hết chặng đường phía trước, xin lỗi con vì Mẹ ít sữa nên phải kích khiến con chán ghét ti mẹ, nhưng không sao, ti bình vẫn là sữa mẹ mà con nhỉ? Con yêu, 48h đau tưởng như mẹ không thể vượt qua nổi để rồi đón con trong tình trạng Mẹ bị nhiễm trùng nặng phải điều trị kháng sinh 9 ngày liền, 9 ngày đó con không đc ti mẹ càng khiến sữa Mẹ lâu về hơn, 9 ngày nhìn con yêu phải uống tạm sữa công thức mà mẹ đau lòng lắm con biết không, những tưởng về nhà rồi con sẽ được thỏa thích ti mẹ nhưng không, mẹ ít sữa khiến con từ 1 đứa bé thiên thần lại trở nên cáu gắt, Mẹ lại lao vào hành trình kích sữa với mong muốn được con rúc vào lòng ti mẹ cho thỏa ước mong. Nhưng đời đâu dễ dàng đến thế, mẹ phải ôm máy thay con khiến con xa lánh mẹ hơn, chưa dừng lại đó, mẹ còn bị bà "tắc" hành hạ, có ngày 8 cữ hút mẹ tắc đủ 8 cữ con ạ. Nhưng không sao, biết đâu sau khi con dứt sữa mẹ lại trở thành 1 bác sĩ giải phẫu cũng không chừng ^^, vì ngày nào mẹ cũng phải hành hạ đầu ti để thông tắc, hết lể rồi nặn, máu me ai cũng ái ngại. Rồi quả ngọt đến với mẹ con mình khi 1 ngày mẹ dư ra được hơn 300ml sữa. Nhưng ông trời không để mẹ con mình dễ dàng toại nguyện nên 1 lần nữa lại thử thách mẹ, cho mẹ đi mổ ruột thừa khi con tròn 3 tháng tuổi, hajzzz lại 9 ngày kháng sinh khiến con không được uống sữa mẹ nhưng ở trong viện mẹ vẫn kích sữa đều đặn trong điều kiện kém vệ sinh cũng như điện đóm, thế mà mẹ con mình vẫn thắng được số phận khi về nhà con lại được tận hưởng dòng sữa ấm của mẹ. Những tưởng thế là quá đủ với sức chịu đựng của mẹ, nhưng không, 1 lần nữa mẹ con mình lại trải qua thêm 1 kiếp nạn, mà theo mẹ đây là kiếp nạn đã hạ gục mẹ khi mà ông trời lại lôi con vào cuộc, 5 tháng 26 ngày con sốt 40°, con còn quá nhỏ để nằm viện, còn quá nhỏ để rút 1 ngày 1 ống máu, còn quá nhỏ để chọc dò tủy sống, lần đầu tiên mẹ khóc nhiều như vậy, ba con thấy con khóc đã lặng lẽ rút khăn lau nước mắt cho...mẹ, vì con khóc lặng người không còn ra nước mắt nổi nữa, y tá thay vì dỗ con lại phải quay sang dỗ dành động viên mẹ, thà cho mẹ trăm ngàn đau khổ mẹ vẫn sẽ vượt qua nhưng con đừng gặp chuyện gì, vì con là lẽ sống của mẹ, con yêu! Đã hết đâu, sau 2 ngày điều trị tình hình của con lại chuyển biến nặng hơn, mẹ thật sự bất lực và chỉ biết cầu mong vào sự thương xót của bề trên hãy rũ lòng xót thương cho con gái của mẹ, con biết đó, 8 ngày trong viện là chuỗi ngày stress nhất, nặng nề nhất của mẹ, và mẹ mất sữa, mẹ xin lỗi con! Giờ đây, khi con ngủ say mẹ lại hì hục tìm lại dòng sữa quý, mong là mọi chuyện sắp tới chỉ toàn là niềm vui, mong con khỏe mạnh và đừng chê những giọt báu mà mẹ dày công giành giật con nhé!