Mình 28 tuổi thì mới lấy chồng và về thì mang bầu sinh con ngay. Khi bé lớn được 8-9 tháng mình bị vỡ kế hoạch mà không hay. Làm mẹ của hai đứa con cách nhau một năm tuổi không phải là việc đơn giản...
Xem Thêm
Mình 28 tuổi thì mới lấy chồng và về thì mang bầu sinh con ngay. Khi bé lớn được 8-9 tháng mình bị vỡ kế hoạch mà không hay. Làm mẹ của hai đứa con cách nhau một năm tuổi không phải là việc đơn giản. Đối với mình cũng vậy, thật sự rất áp lực và tội cho bé lớn của mình. Bé chưa đầy 2 tuổi đã phải làm "anh" rồi. May mà mình đã có sự giúp đỡ của ông bà ngoại. Gia đình chồng mình thì đi buôn bán lo kinh tế mất rồi!
Bé nhỏ thì phải chăm nhiều, có lúc bực dọc bởi tiếng khóc của bé mà mình bị stress đổ lây sang cho bé lớn. Mỗi khi đút cơm, bé lớn nhõng nhẽo không ăn nên mình đã quát tháo và đánh bé, cho bé khóc những cơn ròng,...Những lúc như vậy mình thấy có lỗi với bé lớn quá cơ! Bởi thế mình tìm mọi cách để không phạm những sai lầm như vậy có ảnh hưởng không tốt đến sự phát triển tâm lý của bé.
Theo mình, mình cố gắng hít sâu thở nhẹ nhàng trước cơn quấy của hai đứa. Sau đó có thể nhờ mẹ chăm bé nhỏ vì dễ chăm hơn và mình chăm bé lớn. Mình quan tâm đến bé lớn để hiểu hơn về những cơn nhõng nhẽo vô cớ của bé. Có lẽ bé hơi sốc vì có em quá sớm. Những lúc đút bé ăn, mình cùng ăn với bé, tạo tiếng cười cho bữa ăn của hai mẹ con. Không hiểu sao nhìn bé cười lòng mình không khỏi vui vì thấy con mình rất đáng yêu nên mình càng phải nâng niu!
Hạnh phúc là được nhìn hai con cùng nhau lớn lên trong tiếng cười và để cả hai bé không bị lạc lõng. Mình càng phải cố nhiều lắm!!