Người ta bảo:Đa số phụ nữ thường chấp nhận hi sinh, thiệt thòi về phần mình nhất để đánh đổi lấy hạnh phúc gia đình. Nhưng tôi thì không nằm trông số đó các mẹ ạ. Có lẽ tôi sống hơi sòng phẳng.Từ khi..
Xem Thêm
Người ta bảo:Đa số phụ nữ thường chấp nhận hi sinh, thiệt thòi về phần mình nhất để đánh đổi lấy hạnh phúc gia đình. Nhưng tôi thì không nằm trông số đó các mẹ ạ. Có lẽ tôi sống hơi sòng phẳng.Từ khi kết hôn tôi đã xác định muốn gìn giữ gia đình dài lâu không thể nào có sự hi sinh mù quáng bất chấp được mà cần phải có sự cố gắng vun vén từ phía hai người. Vậy nên cuộc sống sau hôn nhân của tôi diễn ra khá êm ấm và có một chút nhàm chán.Bởi trong gia đình việc của ai thì người đó làm. Suốt 2 năm vợ chồng chúng tôi không có một lần nào lời qua tiếng lại hay tranh cãi về một vấn đề nào cả. Và rồi.... đến một ngày thượng đế phái một thiên thần xuống như cứu rỗi sự vô vị hàng ngày mà chúng tôi đối mặt.
Đúng là sinh con thì dễ mà nuôi dạy con mới là tỷ vấn đề phát sinh.Từ ngày có con cuộc sống của tôi bắt đầu bận rộn hơn, những công việc không tên ở đâu cứ lần quần mãi trong tôi.Tôi thật sự stress và trở nên cáu bẩn vô cùng. Tôi gắt gỏng với chồng, luôn giận hờn trách móc: Vì sao em lại là người khổ thế này, con thì cua chung mà chỉ có em là người chịu cực. Một lần, hai lần, ba lần... thì anh ấy rất thông cảm và bỏ qua cho tôi. Nhưng tức nước chắc chắn sẽ vỡ bờ các mom ạ. Sự việc giống như giọt nước tràn ly thôi, cũng cứ cái đà ấy tôi được nước làm tới luôn so bì việc chăm con cùng chồng.Không như mọi lần anh ấy im lặng mà lần này anh ấy đã đáp trả lại lại tôi. Anh bảo : Nếu em không muốn tiếp tục làm thiên chức chỉ có người mẹ mới làm được thì em nên suy nghĩ thật kĩ về vấn đề anh sẽ một mình nuôi con. Dứt câu anh ấy bỏ đi ra khỏi nhà ngay lập tức mặc cho tôi đang bế con ngồi khóc trong nhà.
Sau khi anh đi, tôi hậm hực dỗ dành con ngủ. Sao hôm nay cu cậu của tôi cứ lè nhè hoài mà không chịu vào giấc.Rồi tôi lại bế đi quanh nhà. Lúc này đã gần chiều, lươn một vòng quanh nhà tôi mới hỡi ôi: Từ sáng đến giờ nhà cửa chưa được dọn dẹp, một mớ ngôn ngang lộn xộn quanh nhà, bếp núc lạnh tăng, chén bát thì đầy thau... Tự dưng nước mắt tôi chực trào, có lẽ tôi đã sai rồi các m ạ, tôi đã đẩy chồng tôi đi qua xa, những công việc lặt vặt trong nhà từ khi tôi sanh con chồng đều làm cả.Phải chăng anh ấy luôn làm trong thầm lặng, không kêu ca, than vãn hay một lần nào kể công cả. Còn tôi đến trách nhiệm làm mẹ duy nhất là cho con ti và dỗ dành con cũng làm không tròn mà mồm mở ra lúc nào cũng cay cú. Mọi người đều nói tôi bị trầm cảm sau sinh nhưng hơn ai hết tôi biết rằng đó là nhận thức, là suy nghĩ ích kỉ đã ăn sâu vào trong tiềm thức của tôi trước giờ. Nhìn con ngủ trên tay, tôi cảm thấy hối hận vô cùng, tôi đã sai các mom ạ, trong cuộc sống vợ chồng cứ không phải bình đẳng có nghĩa là sòng phẳng mà là sự hi sinh, là trách nhiệm thiêng liêng vốn cần của người làm mẹ, làm vợ thì gia đình mới thật sự ấm cúng và hạnh phúc được. Tôi đã khóc rất nhiều, khóc nấc lên như một trẻ thơ. Gần tối, chồng tôi về thấy tôi vậy anh ấy hoảng hồn khi không biết ở nhà đã xảy ra chuyện gì với tôi. Anh ôm tôi vào lòng, lặng lẽ, không nói gì như chờ đợi tôi sẽ mở lời trước. Nhưng với cái bản tính của tôi thì có lẽ hành động sau này của tôi sẽ là câu trả lời thiết thực nhất. Sau ngày hôm đó, tôi sống có trách nhiệm hơn, chăm con tích cực hơn. Những việc gì không thể làm được mới nhờ chồng hô trợ. Không còn nạnh hoe, hay than vãn vì cuộc sống bận rộn mệt mỏi nữa. Còn chồng tôi vẫn vậy, anh ấy vẫn thầm lặng gánh vác những gì có thể đảm được. Và giờ đây cuộc sống của gia đình tôi trở nên thú vị hơn rất nhiều vì cu cậu nhà tôi đã sắp được 6 8tháng, biết làm trò rất nhiều gắn kết tình cảm gia đình nhiều hơn. Nhờ sự thay đổi trong suy nghĩ và hành động của tôi mà chồng tôi thêm yêu vợ con nhiều hơn, quan tâm và chăm sóc gia đình nhiều hơn...Tôi đã nghiệm ra phụ nữ hạnh phúc nhất là sự hi sinh vô điều kiện ngay cả khi mình thiệt thòi nhất. Đừng vì cái tôi quá lớn mà làm rạn nứt niềm vui tình cảm quý giá của gia đình!
Và giờ đây nhìn hình ảnh bố con nó đang chơi đùa cùng nhau trong phòng, tôi thấy lòng bình yên và hạnh phúc khó tả. Cũng may là sự thay đổi của tôi còn chưa muộn để trước khi đẩy mọi việc đi quá xa. Các mom cũng vậy nhé đừng suy nghĩ thiển cận như tôi mà làm cho nền tảng gia đình bị lung lay. Cảm ơn các mom đã đọc bài viết của mình. Thân chào!