Mẹ mang thai con khi mẹ vừa mới tốt nghiệp- hoàn thành khóa học cao đẳng của mẹ. Khi biết con đang lớn lên từng ngày trong bụng, mẹ vừa mừng vừa lo, đắn đo giữa dòng suy nghĩ có nên giữ con hay không..
Xem Thêm
Mẹ mang thai con khi mẹ vừa mới tốt nghiệp- hoàn thành khóa học cao đẳng của mẹ. Khi biết con đang lớn lên từng ngày trong bụng, mẹ vừa mừng vừa lo, đắn đo giữa dòng suy nghĩ có nên giữ con hay không khi mẹ đã từng hứa với lòng khi học xong mẹ sẽ lo cho ông bà ngoại cuộc sống sung túc, an nhàn hơn. Nhưng tình yêu của mẹ dành cho con, tình mẫu tử thiêng liêng đã giúp mẹ quyết định giữ con, đối mặt với ông bà ngoại, gia đình và muôn ngàn khó khăn phía trước. Và rồi cuối cùng mẹ cũng đã làm được, mọi người trong nhà đều ủng hộ giữ con lại, vượt qua mọi dị nghị của xóm làng. Cuộc sống màu hồng lại mở ra đối với mẹ con ta. Qua 9 tháng 10 ngày trải qua cuộc ốm nghén khủng khiếp cho tới lúc con bắt đầu đạp, nhào lộn, uốn mình và lớn lên khỏe mạnh trong bụng mẹ thì cũng đã tới ngày mẹ con ta gặp mặt nhau.Ôi! Cái ngày ấy mẹ vẫn nhớ như in, tuy con trai mẹ rất ngoan không làm mẹ phải chịu những cơn đau bụng kéo dài như những bạn khác, nhưng mẹ cũng phải trải qua cơn đau đẻ dữ dội để đưa con đến gặp mặt mẹ và rồi cơn vượt cạn đã thành công. Tiếng khóc của con đã làm mẹ hạnh phúc vỡ òa và càng hạnh phúc hơn khi lần đầu tiên mẹ được ôm con vào lòng, một đứa bé vẫn còn đỏ hoãn. Nụ hôn đầu tiên mẹ đã dành cho con bằng cả trái tim, cuộc sống của mẹ. Rồi hành trình làm mẹ sữa cũng đã tới lúc bắt đầu. Lần đầu tiên bế con trên tay, nhìn con ấp mặt vào ngực mẹ ti, xấu hổ vì phải để lộ bầu sữa ra bên ngoài nhưng mẹ thật sự rất hạnh phúc vì con đã đến bên mẹ, niềm tin - động lực để mẹ vững bước trong cuộc sống này. Và rồi những tiếng hát ầu ơ ru con ngủ, những đêm mẹ phải thức trắng để dỗ dành con khi con khóc hay những lần áo mẹ ướt đẫm mùi sữa khi con ti không hết cũng đã từ đó bắt đầu bước vào cuộc sống của mẹ, mở ra một trang vở mới viết về một cuộc hành trình của bà mẹ sữa. Ấy vậy mà thời gian lại thấm thoát trôi nhanh trong khi mẹ mãi loay hoay chăm sóc con mà quên bẵng đi về nó. Bây giờ con trai đã được gần 7 tháng tuổi rồi, được chứng kiến từng ngày con lớn khôn, bước qua từng giai đoạn từng trải nghiệm đầu đời, thấy con cười, thấy con ăn, thấy con bắt đầu tò mò nhìn thế giới này bằng chính đôi mắt và tâm hồn thơ ngây của con mà mẹ không tài nào ngăn được dòng nước mắt và mẹ cũng chợt thấm thía được rằng nuôi con không dễ dàng một chút nào, và mẹ càng thấu hiểu hơn tấm lòng làm cha làm mẹ của ông bà ngoại - nội của con, hi sinh cả cuộc đời dành cho con, cho cháu đổi lại chỉ mong con cháu có cuộc sống bình yên, an nhàn hơn. Con yêu à ! Cho dù cuộc sống này có khó khăn đến đâu, mẹ chỉ cần con khỏe mạnh khôn lớn - đó là món quà quý giá trong cuộc đời của mẹ. Và một lần nữa mẹ lại cám ơn ông trời đã cho con được lành lặn đến với thế giới này, đến bên mẹ. Mẹ hạnh phúc vì có con, mẹ yêu con Nhân Kiệt - con trai cưng của mẹ.