Ngày mẹ bước vào hiệu thuốc, mua que thử thai, chiếc balo mẹ phải giấu thật sâu trong giỏ xe, để mọi người không nhìn mẹ với ánh mắt soi mói! Đêm đó, nằm trên chiếc giường kí túc xá, nghe các bạn kể..
Xem Thêm
Ngày mẹ bước vào hiệu thuốc, mua que thử thai, chiếc balo mẹ phải giấu thật sâu trong giỏ xe, để mọi người không nhìn mẹ với ánh mắt soi mói! Đêm đó, nằm trên chiếc giường kí túc xá, nghe các bạn kể chuyện vui vẻ, mà mẹ nghẹn lòng! Mẹ trằn trọc cho tới sáng để thử que, chỉ vài giây thôi mà 2 vạch đã quá rõ! Mẹ bật khóc nức nở , gọi điện cho bố con! Bố con thì mừng lắm, trong khi mẹ thì rối bời sợ hãi! Bố con là người xây đắp cho mẹ tình yêu đối với con, xây đắp niềm hạnh phúc được làm mẹ, để mẹ quên đi những khó khăn sẽ đối mặt trước mắt! Cũng chính bố con là người đã quỳ xuống xin gia đình mẹ, xin được chịu trách nhiệm với mẹ con mình! Mẹ chỉ biết khóc, chỉ biết đặt tay lên bụng để che chở cho con, để cảm nhận sự có mặt của thiên thần nhỏ trong cuộc đời mẹ, để quên đi nỗi đau tinh thần khi bị mọi người chỉ trích!
Con à, khó khăn mấy mẹ cũng vượt qua, chỉ cần con khoẻ mạnh, chỉ cần bố con thương yêu mẹ! Bố con nghèo, đôi bàn tay bố ngày càng chai sần để kiếm tiền lo cho mẹ cho con! Mẹ thương bố con, thương con của mẹ vô cùng!
Mẹ tạm dừng việc học, về quê chờ sinh con! Một cô bé trước giờ chỉ lo đèn sách, giờ đã làm mẹ, làm vợ, làm con dâu! Bao nhiêu sự lạ lẫm, khó khăn làm mẹ mệt mỏi, suy nghĩ! Đã bao đêm mẹ ôm gối khóc nức nở đến tức cả bụng, dù thương con, mẹ vẫn không thể kìm được nước mắt thôi rơi. Bố con thương mẹ, nhưng bố con vô tư lắm, nhiều lúc vô tư đến vô tâm, làm mẹ tủi thân vô cùng! Đã vậy, năm lần bẩy lượt con doạ ra sớm với mẹ, làm mẹ sợ mẹ lo, bà ngoại phải đón mẹ về chăm, không cho làm gì nặng.
Rồi ngày con cất tiếng khóc chào đời cũng tới! Mẹ mong chờ từng ngày, tưởng rằng sẽ hạnh phúc lắm khi trông thấy con! Nhưng, lạ thay, nhìn thấy con, đỏ hỏn, mẹ chẳng có chút cảm giác gì cả, lạnh lùng lắm! Mẹ cố yêu con, mỉm cười với con, nhưng ... mẹ vẫn thấy xa lạ! Rồi đau vết mổ, rồi thiếu sữa, con không chịu ti, tiếng con khóc, làm mẹ stress, làm mẹ sợ hãi khi phải chấp nhận sự thật rằng, cuộc sống từ nay sẽ thay đổi.
Nhưng may thay, chỉ vài ngày thôi, sau khi đỡ đau, có thể ôm con cho bú, mẹ mới cảm nhận được hơi thở của con, nhịp tim của con, sự gắn kết giữ hai mẹ con mình. Một cảm giác thiêng liêng lắm, nó chảy trong tim mẹ mỗi khi ôm con. Mẹ yêu con, yêu cảm giác được kề bên con, được nhìn ngắm con yêu của mẹ!!!
Con à, nay là 2 tháng 20 ngày kể từ ngày mẹ trông thấy con trong cuộc đời mẹ! Niềm hạnh phúc có con trong lòng nó đã lấn át mọi thứ khó khăn mẹ phải vượt qua!
Nhưng, chỉ hơn 4 tháng nữa thôi, mẹ lại phải tạm xa con để tiếp tục con đường dang dở, xây tiếp ước mơ được đứng trên bục giảng! Vì con, mẹ tạm dừng việc học. Vì mẹ, con phải dừng ôm bầu ti, phải làm bạn với núm vú giả.
Mẹ xin lỗi đã không cho con được sự chăm sóc toàn vẹn. Mẹ sẽ cố gắng thật nhiều để bù đắp những thiếu thốn cho con, mẹ sẽ sớm quay về với con, để được chăm lo từng bữa ăn giấc ngủ cho con, để làm một người mẹ tốt!
Con yêu! Mẹ thương con nhiều!