Tài khoản

Trầm cảm hóa ra đáng sợ đến vậy

Nguyen thi Linh 5 năm trước 16 bình luận

Hồi mang thai, em đã hay suy nghĩ vẩn vơ rồi. Đến khi sinh con, em mới thực sự rơi vào trạng thái khủng hoảng ấy các mẹ ạ. 1 tuần đầu sau sinh, chồng em cũng ở nhà cùng mẹ chăm vợ. Nhưng đêm con khóc ngằn ngặt, chỉ có em mới dỗ được thôi. Mà đêm nào cũng phải dậy mấy lần, mệt phát điên lên. Em bắt đầu sợ tiếng khóc của con các mẹ ạ. Trong đầu em thậm chí nghĩ là phải mang cái đứa này đi chỗ khác. Em thèm ngủ kinh khủng. Chồng cũng bế đêm giúp em, nhưng không được bao nhiêu, vì chắc con quen hơi ấy quen tiếng, em bế ru mới nín. Em mệt mỏi, bộ dạng lúc nào cũng rũ rượi, rồi tính tình hay cáu bẳn. Chồng em bắt đầu lờ mờ nhận ra sự bất thường, nên anh ấy đi làm xong cái là phi về bế con ngay giúp vợ.

Nhưng gì thì gì, chồng đi làm cả ngày cũng mệt, rồi đến một đêm con khóc, anh ấy cũng không chịu nổi nữa, nổi khùng lên với em. Chuyện như thể tức nước vỡ bờ các mẹ ạ. Những ngày qua biết là có người san sẻ nhưng em không thấy đủ. Giờ đã không giúp được anh ấy còn nổi khùng lên nữa. Thế là em gầm lên trong nước mắt dàn giụa: "Tôi không chịu nổi nữa, tôi sẽ giải thoát cho mình". Rồi em đặt cho con cứ nằm khóc ở giường, cho hết quần áo vào vali, định bỏ đi trong đêm, trong bộ dạng rũ rượi, mắt thâm quầng, quần áo xộc xệch. Em nghĩ không ai thương em nữa. Thấy em vậy, chồng em lại ôm chặt vợ bảo: "Anh xin anh xin. Anh biết em mệt rồi. Em đừng đi". Như kiểu chỉ chờ có thế là em bật khóc các mẹ ạ. Em khóc như mưa, vùi mặt vào chồng khóc. Một lúc rồi lại ra ôm con. 

Hình ảnh có liên quan

Từ hôm ấy, chồng em động viên em nói chuyện. Em nói ra được hết những suy nghĩ trong đầu, với nghe chồng tâm sự chuyện cơ quan nữa. Em cũng dần lấy lại được cảm giác là mình và chồng có thể chia sẻ những áp lực cho nhau. Chồng em vui tính nên hay đùa giúp em bắt đầu cười lại nhiều hơn.

Em cũng tìm cách để luyện cho con ngủ đêm được giấc dài hơn. Lúc đấy bé cũng ngoài tháng rồi các mẹ ạ. Đêm con ngủ được là em cũng ngủ được. Cảm giác đỡ mệt bao nhiêu. Ngoài ra, ban ngày bà nội bế giúp thì em tranh thủ làm muối rang để chườm bụng cho bụng nhỏ lại. 

Các mẹ ạ, quan trọng cũng là bản thân mình phải tự vực mình dậy nữa. Các mẹ hãy nghĩ đơn giản, nuôi con là một sự thay đổi trong công việc. Đặc biệt, các mẹ cũng đừng tự đặt áp lực cho mình phải trở thành một bà mẹ hoàn hảo nhé. Điều đó sẽ chỉ gây thêm khó khăn cho mẹ thôi ạ. Nếu cần, hãy yêu cầu giúp đỡ từ những người xung quanh chứ đừng ôm con và chịu đựng một mình mẹ nhé.

Thật may là quãng thời gian này không quá dài, và chồng em cũng không vô tâm trước sự thay đổi của em. Anh ấy đã động viên và giúp đỡ em rất nhiều. Các bố ơi, đây là những điều tuyệt vời các bố có thể dành cho mẹ đấy ạ. Chị em sinh con hãy giữ cho mình thái độ lạc quan nhất nhé. Chẳng phải chúng ta đã chờ rất lâu để đón con hay sao?

Theo Bibabo.vn
Xem thêm