Mặt trời của mẹ
-“Alo, anh à,... em,
Em có thai rồi!”
Anh lặng im vài giây,
-“Thế mình cưới thôi em”
Lần đầu tiên thứ cảm xúc lạ bỗng dâng trào trong tim tôi, khi biết mình có thai, que thử hiện lên hai vạch..
Xem Thêm
-“Alo, anh à,... em,
Em có thai rồi!”
Anh lặng im vài giây,
-“Thế mình cưới thôi em”
Lần đầu tiên thứ cảm xúc lạ bỗng dâng trào trong tim tôi, khi biết mình có thai, que thử hiện lên hai vạch chắc nịch, sau cú điện thoại đó anh chạy một mạch tới nhà tôi, ôm tôi vào lòng, vẻ mặt hiện lên cả niềm vui pha lẫn chút lo lắng khó tả.
-“Thai được sáu tuần rồi nhé, đã có tim thai!”, Bác sĩ nói.
Trong tôi hạnh phúc vỡ oà, thế là tuổi hai mươi bốn, tôi đã được làm mẹ, sau những thứ cảm xúc đó là cảm giác lo lắng vô cùng khi chúng tôi chưa có một đám cưới, phải bắt đầu làm gì bây giờ đây, rồi biết thưa chuyện với ba mẹ hai bên như thế nào,... hàng loạt câu hỏi hiện lên, nhưng tất cả tôi và anh đều hiểu một điều rằng chúng tôi sẽ cố gắng vượt qua tất cả vì một mầm sống, một mặt trời nhỏ sẽ dẫn lối cho chúng tôi.
Rồi đám cưới nho nhỏ cũng đã diễn ra, trước kia mộng tưởng về một đám cưới xa xỉ bao nhiêu, thì giờ dè dặt bấy nhiêu, cũng chẳng hy vọng mình được làm công chúa lấp lánh kim sa nữa, “bé con” đã làm mẹ thực sự thay đổi suy nghĩ rất nhiều, con đã lặng lẽ đến bên mẹ, những nhịp tim bắt đầu một mầm sống kỳ diệu sẽ và đang diễn ra.
Cảm ơn mặt trời nhỏ của mẹ, thế là cũng đã 30 tuần rồi, đã đi được hai phần ba quãng đường rồi con nhỉ, những cú hích cứng cáp của con đủ làm cho ba mẹ bật cười hạnh phúc, ba và mẹ mong đến ngày gặp con lắm, nó giống như là chờ cái ngày lên nhận “giải thưởng” của cuộc sống vậy. Từ ngày có con bên cạnh, cuộc sống và công việc của mẹ trở nên dễ dàng, thuận lợi hơn, mẹ cũng không phải ốm nghén nhiều, không bị thay đổi hay khó nhìn. Gắng ăn ngon ngủ tốt nhé “anh mặt trời” của mẹ, đủ tháng đủ ngày rồi hãy ra chơi với ba mẹ, yêu cục cưng!