Định mệnh.
Em với anh, hai con người ở 2 thế giới. E là đứa con gái nơi miền cát trắng của dải đát miền trung còn anh lại là chàng trai thị thành. Ấy vậy mà chúng ta lại gặp nhau, yêu nhau và cùng nhau về chung..
Xem Thêm
Em với anh, hai con người ở 2 thế giới. E là đứa con gái nơi miền cát trắng của dải đát miền trung còn anh lại là chàng trai thị thành. Ấy vậy mà chúng ta lại gặp nhau, yêu nhau và cùng nhau về chung một mái nhà. E còn nhớ ngày đó, khi e là cô sinh viên năm 2 của trường đại học sư phạm Đà Nẵng còn anh là sinh viên năm cuối của đại học bách khoa tpHCM. Em cùng bác vào dự đám cưới ở Sài Gòn, e và bác vào chơi nhà a. Kể cũng lạ, vào chơi mấy ngày nhưng e không để ý đến anh kể cả tên thật của anh cho tới ngày e về lại Đà Nẵng. Rồi mọi người mai mối cho e với anh. Hai đứa từ chối. Một phần vì nghĩ xa xôi quá chắc chẳng bao giờ gặp lại nhau. Một phần vì 2 nhà chúng ta là thông gia. Bác ruột em lấy dì ruột của anh.(hihi) mọi người cho số điện thoại của anh. Em chặn danh bạ. Thời gian thấm thoắt trôi qua, 3 năm sau, em vào Sài Gòn làm việc. Vô tình lục danh bạ zalo, e thấy cái tên lạ lắm. Tò mò, e vào hỏi xem là của ai. Rồi e với a nhắc lại chuyện cũ. Chắc có lẽ là định mệnh. Em với anh nói chuyện rất hợp nhau, về cả sở thích là xem phim kiếm hiệp và học võ. Chúng ta thân nhau và yêu nhau lúc nào không hay biết. Em với anh đều không ngờ rằng người mà gia đình 2 bên mai mối chúng ta từ chối giờ lại yêu nhau. Anh dẫn em về nhà ra mắt ba mẹ. Mấy tháng sau ba mẹ anh ra nhà e xin cưới. Ngày cưới ở nhà nữ, mưa to lắm. Rồi lụt. Đám cưới hoãn. Rồi vào tổ chức ở nhà trai. Và thế là chúng ta về 1 nhà, có chung 1 cậu con trai kháu khỉnh. E sinh con vào kỉ niệm ngày cưới của mình. Cũng lụt như thế. Chắc cũng là định mệnh nữa anh nhỉ! (Nhà mình hợp nước.kkk)
E biết phía trước còn nhiều chông gai và thử thách nhưng e tin chúng ta sẽ năm tay nhau đi hết con đường này.
Định mệnh của em.Yêu anh!