Tài khoản

user_avatar
Mẹ BonChíp   

Tham gia từ tháng 06/2017 .

12/2017

Cô gái Rằm Tháng 8 của bố mẹ

Con đã bên mẹ 9 tháng 10, nhưng khoảnh khắc mẹ không thể quên là giây phút con trào đời, con nằm trên bụng mẹ tu ti ngon lành lắm. Đến ngày dự sinh con không chịu ra, gan lì lắm. Con làm mẹ lo lắng, sốt ruột lắm con biết không? Ai cũng bảo xin mổ sợ con ra đúng Rằm. Người ta nói gái ngày Rằm khó nuôi, nhưng mẹ chẳng quan tâm. Miễn con khoẻ mạnh, và sinh con thuận tự nhiên là được rồi. Bởi mỗi người sinh ra đều có số mệnh riêng rồi con nhỉ? Không thể cưỡng cầu hay thay đổi. Nên mẹ chỉ biết chờ đợi giây phút con cất tiếng khóc đầu tiên, để thông báo với cả thế giới rằng con trào đời khoẻ mạnh. Trong khi, sân bệnh viện rộn vang tiếng trống múa Lân, cùng chú Tễu, chú Cuội đón chị Hằng Nga, thì mẹ đang vật vã với những cơn đau chuyển dạ trên bàn sinh. Mẹ bị rò ối từ nhà, nên phải nằm theo dõi. Mỗi cơn gò mẹ đau đớn, nhưng lại nghe tiếng máy réo khi tim thai tăng quá cao, mẹ sợ, mẹ lo lắng con gặp nguy hiểm. Mẹ chỉ biết nén cơn đau, cố thở thật đều thật sâu, ngước mắt nhìn màn hình báo nhịp tim giảm dần và ổn định. Có những lúc, cơn đau tưởng chừng mẹ không chịu đựng nổi, muốn gục ngã. Mà nghĩ đến cảnh được bồng con yêu khoẻ mạnh, bụ bẫm là mẹ lại như được tiếp thêm sức mạnh. Cứ thế, cứ thế nén qua các cơn đau, những lo lắng. Mẹ vỡ oà trong giây phút chào đón con yêu. Con nặng 3.5kg, khóc to nhất phòng. Sinh ra là tóm tém đòi ăn luôn. Trộm vía còn yêu! Mẹ đã oà khóc, mẹ khóc thực sự con ạ... Mẹ khóc, không phải vì đau đớn nữa, mà mẹ khóc vì hạnh phúc con gái à!