Tài khoản

user_avatar
Không Về Nhà   

Mang thai 36 tuần.

08/2018

Gửi con: thiên thần của mẹ

Đây là lần thứ hai mẹ được làm mẹ của các con. Mẹ vẫn không quên được cái niềm vui, niềm hạnh phúc mà lần đầu mẹ làm mẹ. Mẹ ốm nghén đến nỗi mẹ không thể đứng dậy. Ăn uống được một thứ gì cả. Chỉ biết uống nước và sữa. Đôi khi mệt quá mẹ còn có ý nghĩ ngu xuẩn là bỏ con. Mẹ xin lỗi. Nhưng bố bảo con là trời cho. Mẹ phải cố gắng.Bố và con là nguồn động lực lớn đối mẹ quên đi cơn ốm nghén ấy. Con đến bên bố mẹ làm bố mẹ thay đổi được những thói quen xấu trong sinh hoạt, ăn uống. Nào là bố bỏ thuốc lá. Mẹ đi ăn tiệc không bao giờ uống bia. Mẹ phải đi nhẹ nói khẽ. Mẹ khi chưa có con rất kén ăn. Nhưng khi có con rồi mẹ cố gắng ăn đủ thứ để con được khỏe mạnh. Và bố là người hiểu mẹ hơn. Quan tâm mẹ hơn. Không bao giờ làm buồn.Vì bố hiểu mẹ buồn con sẽ buồn theo mẹ...và còn nhiều thói quen khác nữa mà mẹ không thể kể hết được... Rồi thời gian cứ thế trôi cho tới ngày 23/07/2014 con cất tiếng khóc chào đời vào 6h10'. Mẹ vì một số lý do mà phải mổ. Mẹ hạnh phúc lắm. Chỉ biết nhìn con xong rồi mẹ được tách ra một phòng khác. Rồi khi mẹ bị hết thuốc gây tê. Cảm giác đau đớn bắt đầu hành hạ mẹ. Nhưng chỉ nghĩ tới giây phút được gặp con , được nằm cạnh con. Mẹ lại quên dần được sự đau đớn ấy. Rồi từng ngày, từng ngày con khôn lớn. Giờ con đã được 4 tuổi. Và cũng sắp là anh của em Ốc. Mẹ tự hào lắm. Tự hào vì con là con của mẹ. Mẹ hạnh phúc lắm. Vì con đã đến bên đời của mẹ. Cảm giác thiêng liêng ấy mẹ vẫn không bao giờ quên. Và khi điều ấy bây giờ được lặp lại lần hai. Mẹ con mình chuẩn bị đón thêm một thiên thần nhỏ bé nữa. Cảm ơn các con. Mẹ cảm ơn vì tất cả. Các con là nguồn động lực lớn lao của bố mẹ. Chúc các thiên thần của mẹ luôn ngoan, khỏe nhé! MẸ YÊU CÁC CON!