Tài khoản

user_avatar
Đặng Sen   

Mang thai 27 tuần.

12/2017

2 con người.

Bạn có tin vào duyên phận? Còn tôi thì tin tuyệt đối!!! Bởi chẳng có lý do gì có thể lý giải cho việc 2 con người, 2 tính cách trái ngược nhau, ở 2 nơi xa nhau đến cả 1000km lại có thể quen nhau và về chung 1 nhà. Cho đến khi khoác lên mình tấm áo cưới vợ mới tin được rằng mình đã về chung một nhà. Từ trước đến giờ trong thâm tâm vợ chưa bao giờ nghĩ 1 đứa mê văn, ưa tình cảm như mình lại chọn 1 lão chồng bộ đội khô khan, làm việc cách nhau đến cả 1000km như thế này. Yêu xa đã khổ, cưới xong mỗi người lại phải dẹp bỏ cảm xúc, mỗi người 1 nơi quay về với công việc riêng. Rồi vợ có chuối, vợ chẳng sợ gì chỉ lo chuối thiệt thòi. Chuối sẽ chẳng được bố cưng nựng chuyện trò mỗi ngày như bao trẻ khác bởi bố còn bận cống hiến thanh xuân ở biên giới xa xôi, nguy hiểm. Chuối sẽ phải cùng mẹ thức khuya bên trang giáo án, dậy sớm cùng mẹ đi trên những con đường gồ ghề sỏi đá để đem cái chữ đến cho các anh chị vùng cao còn lắm những khó khăn. Rồi những giai đoạn ốm nghén mệt mỏi, ốm đau vật vã cũng chỉ có mẹ con mình nương tựa nhau mà cố gắng. Có chuối mẹ cố gắng dành dụm ăn uống, thăm khám đầy đủ nhưng dường như ở cái nơi vùng sâu vùng xa, vùng khó khăn nơi mẹ công tác này chẳng có thứ gì gọi là đầy đủ cho mẹ bầu cả. Dẫu khó khăn lắm nhưng chuối của bố mẹ chỉ cần khỏe mạnh mà đến với gia đình thôi, còn thế giới ngoài này đã có mẹ, có bố gồng gánh. Con có thể sẽ thiệt thòi về nhiều thứ nhưng bù lại con sẽ chẳng thiếu những tình cảm mà bố mẹ dành cho con. Yêu chồng!!! Yêu con!!