Tài khoản

user_avatar
Veronica Huỳnh   

Mang thai 12 tuần.

05/2019

5 năm sau ngày cưới mình trải qua 3 lần lựa chọn từ bỏ con, và đang bắt đầu hành trình cho việc mang thai bé thứ 4. Sau cưới 2 tháng mình có bầu hạnh phúc như vỡ oà, mình thử ngay khi trễ kinh 1 ngày hôm đó là chủ nhật cũng lên mạng đọc tìm hiểu thấy để 7-10 ngày sau trễ kinh hãy đi siêu âm. Nhưng mình vẫn quyết định siêu âm vào thứ 2 tức là 2 ngày sau trễ kinh, 3h30 sáng bụng mình đau như muốn đi cầu nhưng không đi được đau quặng từng cơn bên trái sau đó lan ra cả bụng, mình không ra máu nên cũng nghĩ để sáng (vì cha mẹ và chồng đều ở quê mình ở 1 mình trên SG để đi học k một người thân nào) ráng ngủ 1 tí nhưng 5h30 mình vào cấp cứu bệnh viện quận siêu âm không thấy thai đâu, bệnh viện phải chuyển mình qua Hùng Vương ngay vì nghi thai ngoài. Ngồi trước phòng cấp cứu đợi y tá bạn thân làm thủ tục mình khóc vì lần đầu làm mẹ nhưng giờ mất con. Đau đến mức mình k tự sang băng ca được, bả vai đau như ai dùng búa đập gãy xương, mình cắn răng mà chịu đến lúc vào phòng mổ mình chỉ nói được Đã được sửa

Với bác sĩ mổ cho mình là “ bác ơi con chịu hết nổi rồi”. Mổ ra mình nằm phòng hồi sức chung với các chị mới sinh 8 tiếng. Kế bên là phòng sinh, tiếng em bé khóc, thấy các chị y tá ôm bé vào gặp mẹ mà mình khóc hết nước mắt. Bác sĩ nói với mình thai vỡ gây tràn dịch ổ bụng, không xác định được nằm ở đâu nên mình phải cắt một bên vòi trái, sau này mình chỉ còn 50% cơ hội để có thai. Mình khóc, chồng mình thì xót vợ cũng khóc! 6 tháng sau mình có bầu lại, thai 6w5 bác sĩ chẩn đoán không phôi không tim thai và kêu bỏ. Mình cố gắng đến 8w và phải từ bỏ thai không phát triển. Không sao mình vẫn cố gắng được. Do mình xui. 2 năm sau mình thả lại, có bé, 6w con có tim thai. 8w thai phát triển tốt. 12w thai vô sọ, tỉ lệ 1/10.000 ca mang thai vậy mà mình bị. Mình đã mua rất nhiều đồ bầu, chọn tên cho con, lưu những shop bán đồ trẻ sơ sinh, chọn bình sữa nào cho con, quyết định sinh ở bệnh viện nào... vậy mà giờ phải từ bỏ con. Mình không khóc được, nhập viện để ngậm thuốc là quyết định đau đớn nhất của mình. Ngậm dừng thai khi con vẫn còn quẫy đạp, ngậm thai ra đêm trước khi ngậm thuốc 2 vợ chồng lẳng lặng nhìn con qua tấm hình siêu âm đầu tiên con bé xíu như hạt đậu. Không ai khóc nổi cả. Khi sinh con ra, cậu bé trai, tay chân con bé tí từng ngón tay, bàn chân, còn thấy rõ những sườn sườn dưới lớp da mỏng của con. Mình nghĩ mình đã mạnh mẽ rất nhiều khi không khóc, nhưng từ hôm đó tối là mơ thấy hình hài nhỏ bé của con, đêm nào cũng vậy. Ám ảnh với mình cho đến tận bây giờ khi mang thai bé tiếp theo. - Sau lần vừa rồi bé vô sọ mình làm lại xét nghiệm NST cho 2 vợ chồng và thêm bộ Thrombophilia ( gen tăng đông ) theo hướng dẫn của bác sĩ. Thì 2 vợ chồng đều bị đột biến gen tăng đông, có nghĩa vẫn có thai nhưng khó giữ được thai và thai dễ dị tật não cùng ống thần kinh. Đúng 1 năm sau ngày bé vô sọ mất mình có thai lại. Ngay từ lúc thử que vạch mờ mình chạy đến bệnh viện siêu âm thai chưa vào, mình làm xét nghiệm beta đã có thai. Bác sĩ cho liều chích Lovenox chích hàng ngày và mình đem về nhà tự làm công việc này. Đến nay là 100 ống thuốc, cũng là 100 ngày tim minh như muốn vỡ tung. Con vào tổ, con có tim thai, bác sĩ cười tươi bảo bé có sọ nhé, mờ da gáy bình thường. Nhưng mình và bác sĩ quyết định làm thêm bộ xét nghiệm NIPT. 2 tuần nữa có kết quả, mình chie biết niệm phật xin Quan Âm phù hộ 2 mẹ con. Hành trình của mình đã bước xa hơn 3 lần trước 1 bước, mình chỉ cố gắng từng ngày hy vọng cầu mong cho suông sẽ. Rồi tới đâu sẽ tới, kết quả nào cũng phải đón nhận. Mình chỉ mới đi được 1/3 thôi! Mình chỉ muốn tâm sự và chia sẽ với các mom. Nhất là những mom từng phải chấp nhận việc mất con. Điều đó không dễ dàng chấp nhận được cũng như nó là ám ảnh tâm lí trong lòng mỗi người mẹ. Nhưng dù như thế nào các mom cũng đừng từ bỏ niềm tin và hy vọng, rồi con sẽ đến bên ta bằng cách này hoặc cách khác.
Xem thêm bình luận