Tài khoản

user_avatar
Dung Nguyen   

Tham gia từ tháng 05/2018 .

06/2018

Bé Nguyễn Chí Quân

Nhiều khi trong suy nghĩ của mẹ vẫn chưa tin rằng con đã đến bên cuộc đời của mẹ. Con trai à , con có biết không. Cái ngày định mệnh mà con đến bên mẹ là một ngày đẹp trời lắm. Con đến bên mẹ không phải do mẹ sinh thường mà là mẹ sinh mổ . Mẹ đến viện và xin được ở lại mẹ háo hức chờ ngày con đến bên mẹ. Lúc đấy chỉ có bà ngoại là bên cạnh hai mẹ con mình thôi con trai yêu à. Nhưng được một ngày mẹ đi nghe tim thai của con thì một tin động trời mẹ nghe được tin từ bác sĩ là không nghe được tim thai và phải đi siêu âm lắng tim thai khẩn cấp. Con biết lúc đấy mẹ như thế nào không ? Mẹ chỉ có biết khóc và khóc cho dù được bác sĩ và mọi người an ủi. Lo lắng cho con mẹ không biết phải như thế nào. Nhưng thật may mắn với mẹ con trai của mẹ vẫn bình an. Mẹ ngồi thẫn thờ suy nghĩ nếu con của mẹ mà gặp mệnh hệ gì chắc mẹ cũng chỉ muốn chết mà thôi. Lúc ấy bà ngoại gọi cho bố của con xin các bác sĩ mổ lấy con ra. 9h20' Mẹ bước lên bàn mổ, trong lòng mẹ rất sợ. Bà ngoại ở ngoài cũng lo lắng cho mẹ. Họ bắt đầu tiêm thuốc vào người mẹ, rất nhanh chóng người mẹ tê liệt không còn cảm giác gì nữa. Chỉ có 15' sau là mẹ được nghe tiếng khóc của con rồi. Đó là một bé trai kháu khỉnh nặng 3.8kg. Mẹ vui mừng rồi thiếp đi. Khoảng 45' sau mẹ được chuyển đến phòng hồi sức. Mẹ con mình cách xa nhau từ đấy cho đến sáng ngày hôm sau. Trong suy nghĩ của mẹ luôn hình dung con như thế nào có giống mẹ không. Khi thuốc mê đã hết mẹ phải chịu đau những cơn co thắt dạ con và cả vết mổ nữa. Cả ngày cả đêm nằm im một chỗ người mẹ đau ê ẩm cả người. Nằm xoay người thì đau vết thương không thể nào chịu nổi. Sáng mai dậy phải tập ngồi dậy để đi xuống chổ con nằm đau thía từng miếng thịt. Sữa căng lên tận nách k dơ tay được rồi bị tắc tia sữa đau không ngủ yên. Vì con mẹ phải chịu những mất mát to lớn của người con gái : da thì xấu, bụng đùi mông thì bị dạn, đẻ con ra người mẹ lăn không được. . . Tất cả là vì con mẹ chịu hi sinh tất cả