Tài khoản

user_avatar
ℳẸ BẮP☘ XOÀI   

Tham gia từ tháng 03/2017 .

02/2019

Chuyện về tật xấu của đàn ông

CHUYỆN VỀ TẬT XẤU CỦA ĐÀN ÔNG.

Người ta bảo là đàn ông 100 người thì 100 người có tật xấu: không cờ bạc thì lô đề, không gái gú thì rượu chè. Người ta lý giải cho những tật xấu ấy là người đàn ông đi làm có quá nhiều căng thẳng và áp lực rồi, cần một thú vui để giải trí mỗi khi bị stress, bị sếp mắng, bị bồ hoặc vợ giận, bị... lâu không gặp anh em!

Uh thì cũng đúng thôi, người ta đi làm kiếm tiền để hưởng thụ cơ mà, chứ kiếm tiền xong chả biết xả đi đâu thì kiếm tiền để làm gì?

À đấy, thế phụ nữ thì sao? Phụ nữ thì ai cũng công việc nhẹ nhàng, sếp quý bạn yêu, làm việc cho có? Phụ nữ chả bao giờ có stress để mà xả?

Hồi chưa lấy chồng sao mà sung sướng. Đi học thì có lương bố mẹ nuôi, đi làm có bao nhiêu tiền thì sắm sửa váy vóc mỹ phẩm các kiểu, điện thoại lên đời. Xung quanh thì có bao nhiêu anh tận tình săn đón. Thậm chí một lúc có nhiều anh tán, phải đau đầu nát óc xếp lịch để khỏi trùng nhau. Để được tiền thì đi đây đó, tự do tự tại...

Lúc lấy chồng rồi, đi làm về thì về nấu cơm để chồng về ăn, thỉnh thoảng hẹn hò bạn bè thì mắt trước mắt sau về sớm. Ấy là chưa có con. Có bầu thì kiêng đủ thứ, có đi nhậu cũng không được uống rượu, ko được về muộn ảnh hưởng đến con. Sếp mắng hay stress công việc thì cũng cố mà cân bằng, làm gì được đi bar đi quẩy xả xì trét nữa...

Lúc vợ bầu và stress ấy các ông chồng ở đâu?

Oh thì vợ bầu thì phải cố mà chơi nốt, sau có con thì buộc phải chăm rồi chả đi đâu được. Vợ thì tự nấu cơm được, cọ nhà vệ sinh thì thuê người dọn dẹp. Còn chồng thì phải phấn đấu cho công việc nên về muộn, có cô em gái nuôi mới chia tay thì phải đi nhậu đi bar cùng để an ủi, có thằng em trai nuôi buồn vì cãi nhau với người yêu cũng phải đi làm vài chai với nó để san sẻ, có ông anh nuôi gọi đi nhậu thì cũng phải đi đến 3h sáng mới cạn tình cạn nghĩa... Vợ và con thì là superwoman và Super girl rồi tự sinh tự cân bằng, khóc lóc một tí hôm sau tự hết, nịnh nọt vài câu rồi tự hết. Uh thì sẽ hết thôi, chả ai khóc được mãi, cũng không ai giận được mãi mệt người, con trong bụng lại bị ảnh hưởng nên phải cố. Nhưng mỗi lần như thế, con tim lại có thêm một vết cứa thật dài, trái gió trở trời lại rỉ máu và nước mắt...

Ấy là vì mỗi lần nghĩ đến, phụ nữ lại tự hỏi? Mình ở đâu trong thứ tự ưu tiên của người đàn ông? Uh lúc thắm thiết thì con là số 1, vợ là số 2, yêu lắm. Nhưng nếu có chuyện gì sảy ra, chia tay chẳng hạn, thì đúng là chỉ là người dưng. Làm gì có tí máu mủ ruột rà gì với nhau đâu? Vợ này không có lấy vợ khác, tôi có tiền, có công việc, có sức khoẻ, rời ra là có ối em xin chết. Vợ nghĩ, ờ thì cũng đúng... Thế nên các anh có lý do cả khi về muộn cả tuần, t4 thì đi tiếp khách với sếp này, thứ 5 làm việc này, thứ 7 cũng có giải thế giới nên sẽ về muộn này, cn 2 3 đi nghỉ mát với công ty. À còn trống tối t6, phải hẹn hò với mấy thằng đệ đi nhậu nốt mới được, vợ tự ăn cơm ở nhà rồi. Vợ ở nhà chờ cơm, cứ chép miệng thương chồng làm việc vất vả....

Các anh ạ, lúc ốm đau đi viện hãy gọi mấy cô em nuôi, mấy tên em nuôi, mấy ông chiến hữu đến chăm nhé, đừng có bắt vợ bầu hay bố mẹ già đau bệnh mấy lượt cơm nước. Có đói thì tự nấu cơm hay ra ngoài ăn phở ăn mì, hay đi uống bia cho no không phải dặn vợ ở nhà nấu cơm để phần. Hãy cứ như thế liền một vài tháng, đến lúc quay lại, xem còn ai đứng sau lưng anh? Có không giữ, mất đừng tìm...