Tài khoản

user_avatar
Trần Thị Thanh Tâm   

Tham gia từ tháng 05/2017 .

03/2018

Đậu ơi, bú nào!

''Tui thích gọi nó là Đậu, vì ba nó họ Đỗ'' câu nói đùa mẹ hay nói với ba con vì ba con thường hay trêu mẹ là ''ti mẹ ghê quá, không thèm ha con''. Với 1 người lần đầu tiên làm mẹ như mẹ đây, chuyện có con thật sự rất hạnh phúc, 1 cái gì đó rất là thiêng liêng. Đến từ Mẹ cũng rất bỡ ngỡ khi mẹ nói chuyện với con. Bỡ ngỡ từ việc con không bú được ti mẹ, vì ti mẹ bị thụt vô. Lúc đó 1 nỗi thất vọng tràn trề. Sinh mổ nên mẹ đau lắm, mẹ vẫn cố gắng ngồi dậy tập cho con ti. Thấy con gào khóc mẹ đau lòng, tự trách bản thân nhiều lắm. Lúc đó mẹ bị tắc sữa, đau lắm nhưng mẹ vẫn ráng chịu đựng. Làm mọi cách cho thông sữa. Xong mẹ lại tập cho con ti nhưng đến giờ con đã được 3 tháng 15 ngày rồi vẫn không chịu ti mẹ. Nhưng không phải vì thế mà con không được uống sữa mẹ. Mẹ mua máy hút sữa về, cũng tập tành kích hút để có sữa cho con. Nhìn con bú bình uống sữa ngon lành và lớn lên từng ngày lòng mẹ vui mừng lắm. Có lần lúc con được 1 tháng sữa mẹ tự nhiên giảm hẳn đi, mẹ lo sợ lắm. Sợ con phải uống sữa ngoài. Mỗi lần bú xong là con lại ọc hết ra, mẹ cảm thấy mình thật vô dụng. Mẹ quyết tâm kích sữa lại. Bây giờ con đã có dư sữa để ăn rồi. Ẵm con lên ''Đậu ơi, bú nào!'' Nhìn con yêu bú no xong ngủ ngon lành trên tay mẹ, cảm giác đó không thể nào tả được, mẹ yêu con biết bao. Thiết nghĩ, chính sữa mẹ là 1 món quà vô giá, tất cả mẹ dành hết cho con, tạo hóa thật tuyệt vời!