Tài khoản

user_avatar
Hoàng Thị Thu Lợi   

Tham gia từ tháng 03/2017 .

12/2017

Gửi con trai của mẹ

Mẹ từng đọc một cuốn sách ai đó đã viết rằng “vô cùng tàn nhẫn, vô cùng yêu thương” là cách dạy con tốt nhất. Với con, mẹ dọ dẫm đi trên con đường lần đầu làm mẹ. Con sinh ra là kết trái tình yêu thương của bố và mẹ. Ai đó cho là bình thường, nhưng giờ mẹ có con là tặng vật vô giá, là lẽ sống và hạnh phúc không gì đánh đổi. Mẹ nhớ từng ngày tháng hoài thai con, cảm giác run rẩy đến nghẹt thở khi một sinh linh bé bỏng lớn dần lên trong mình. Mẹ lo lắng, sợ hãi nghĩ đến thời khắc vượt cạn, cho rằng mình không thể vượt qua! Thế rồi không rõ bằng cách nào con đã tiếp dũng khí và sức mạnh cho mẹ. Sinh con ra là bước ngoặt trong cuộc đời mẹ khi cả thế giới dường như đảo lộn, xoay vần. Mẹ loay hoay, lóng ngóng chăm chút “sản phẩm” bé nhỏ của mình; cuộc sống bộn bề với mẹ khi đó chỉ tồn tại một thứ duy nhất là con mà thôi. Nhiều, rất nhiều điều bỡ ngỡ mà mẹ vẫn xoay xở tự quyết định, chỉ cần biết là tốt cho con. Thời gian sau khi con ra đời, mẹ bị stress và lắm khi thấy mình như một con nhím, sẵn sàng xù lông với bất kỳ ai, cái gì xâm phạm đến con. Giờ nghĩ lại mẹ chỉ biết mỉm cười thôi! Yêu con