Tài khoản

user_avatar
Hoa Co May   

Tham gia từ tháng 03/2017 .

03/2018

Gửi cục vàng của mẹ

Cảm ơn con gái đã đến bên bố mẹ.con biết không bố mẹ yêu nhau từ lúc còn học cấp 3 .hết đại học là bố mẹ cưới nhau cũng như bao cặp vợ chồng khác bố mẹ cũng trông ngóng có con biết bao, càng mong chờ bao nhiêu thì càng thất vọng bẩy nhiêu.bố mẹ ko được may mắn như bao người khác và hành trình để có được con quả thật là quá sức tưởng tượng của mẹ.lấy nhau được một năm mãi mà ko có thai nên bố mẹ đưa nhau đi khám.khi cầm trên tay tờ kết quả và nghe bác sỹ giải thích, trước mắt mẹ trời đất như sụp đổ.bác sỹ báo bố con tinh trùng yếu lắm ko thể có con tự nhiên được , chỉ làm thụ tinh ống nghiệm may ra mới có cơ hội.mẹ liếc nhìn bố thấy bố cũng nghẹn đắng ko nói nên lời.trên đường về nhà bố mẹ ko nói với nhau câu nào cả mẹ biết bố rất buồn và ko tin đó là sự thật.mẹ ngồi sau mà nước mắt cứ rơi mẹ cố gắng ko khóc thành tiếng kéo bố nhìn thấy bố sẽ buồn.khi về đến nhà mẹ chấn tĩnh lại và cố động viên bố giờ khoa học tiến tiến chắc mình sẽ có con thôi.nói thì nói vậy chứ mẹ rất buồn vì mẹ thấy làm thụ tinh ông nghiệm rất nhiều tiền bố mẹ lương còn chưa đủ ăn huống chi là làm cái đó.rồi có ai mách ở đâu có thầy lang giỏi bố mẹ cũng tìm đến nhưng đều ko có kết quả gì cả.năm 2016 bố mẹ uống thuốc nam thuốc đông y cũng ko được nên bố mẹ quyết định vay mượn anh e bạn bè để vào sài gòn làm thụ tinh ống nghiệm.lúc bước chân vào phòng khám ngọc lan mẹ thấy nhiều cặp vợ chồng cũng có hoàn cảnh giống mình nên cũng an ủi được phần nào.mẹ đã phải gánh chịu những cơn đau từ những mũi tiêm thuốc để kích trứng đều đặn ngày nào cũng 3 mũi vào bụng làm thâm tím cả .rôi đến ngày bs thông báo mẹ được 5 phôi bố mẹ rất mừng nhưng là bao nhiêu nỗi lo trước mắt.ngày chuyển phôi mẹ luôn cầu nguyện con sẽ ở lại với mẹ , đến ngày thứ 9 sau chuyển phôi mẹ thử que lên 2 vạch.lúc đó mẹ ko giảm tin vào mắt mình nữa bố mẹ ôm nhau khóc .vậy là lời cầu nguyện của mẹ đã thành hiện thực,ông bà nội ngoại rồi bạn bè ai cũng mừng thay cho bố mẹ.suốt quá trình mang thai con, mẹ khỏe re không nghén ngấm j cả.rồi đến ngày chuyển dạ mẹ bị vở ối mà mẹ ko biết nên bị nhiễm trùng mẹ bị sốt vào viện bs bắt mổ gấp vì ối quả bẩn rất nguy hiểm.10h30 trưa mẹ lên bàn mổ 11h y tá đưa còn lại cho mẹ nhìn và lúc nghe tiếng khóc đầu tiên của con mẹ cảm thấy hạnh phúc vô cùng , cuối cũng mẹ cũng đã được làm mẹ thật rồi.y tá bế con ra trao cho bế bồng và đưa về phòng theo dõi vì con hít phải phân xu sợ vào phổi , theo dõi 2 ngày nếu ko ổn phải chuyển con lên tuyến trên.2 ngày liền mẹ nằm phòng hồi sức còn con nằm phòng theo dõi.con thì không uống được sữa ngoài còn sữa mẹ thì chưa về.bố lại phại chạy đi chạy lại xin sữa cho con khắp nơi mà cũng ko đủ sữa cho con ăn,đói con lại khóc bố lại lo cuống lên , mẹ thì nằm ở phòng hồi sức đang phải chuyền dịch mà thương con vô cùng ko biết làm sao cả vì vừa mổ xong viết thương còn đau lắm mẹ ko ngượng dậy nổi con à.và cuối cũng ông trời cũng cho 2 mẹ con mình đoàn tụ , thật may mắn là con ko bị làm sao cả.1ngày sau thì sữa mẹ về nhưng đầu ti của mẹ lại bị tụt vào trong con ko ti được làm mẹ bị tắc sữa 2 ngày liền .bố lại phải đi xin sữa cho con ăn.mẹ bị tắc sữa và bị sốt, bố gọi y tá ở bệnh viện mátxa dịch vụ sau 2 ngày thì thông sữa nhưng con lại ko thèm ti mẹ nữa.vậy là mẹ lại phải tiếp tục hành trình vắt sữa vào bình cho con ti, ôi vất vả vô cùng vừa mệt lại mất ngủ cả tháng cữ mẹ như người ko hồn vậy , cả ngày mẹ chỉ ngủ được 1 tiếng đồng hồ thôi.nhưng sau một thời gian kiên trì mẹ tập cho con , cuối cùng con cũng chịu ti mẹ.bây giờ ngồi đây nghĩ lại những gì đã trải quả thật sự mẹ ko tin nổi là bản thân mẹ đã làm được như vậy.những lúc mệt mõi chỉ nhìn thấy con thôi là bao nhiêu mệt nhọc đều tan biến. cảm ơn ông trời đã mang con đến bên bố mẹ và bù đắp cho bố mẹ những gì mà bố mẹ phải trải qua.suốt 7 năm trời bố mẹ đã đi tìm kiếm con khắp nơi trải qua bao nhiêu gian khổ và cũng có những lúc tuyệt vọng vô cùng .cối cùng con cũng đã đến bên bố mẹ.bố mẹ cảm ơn và yêu con rất nhiều chúc con gái khỏe mạnh hay ăn chóng lớn.yêu con !