Tài khoản

user_avatar
Gà Đông Lạnh   

Tham gia từ tháng 06/2017 .

12/2017

Hạnh phúc là tình yêu bé nhỏ này đã đến bên bố mẹ!

Gửi Chíp yêu, con gái nhỏ của bố mẹ! Mọi người thường hỏi hạnh phúc là gì? Có người nói hạnh phúc là một trạng thái cảm xúc, là một cảm giác đến từ trái tim. Còn đối với bố mẹ- hạnh phúc chính là có con trong cuộc đời. Con biết không? Ngày đầu tiên khi mẹ biết mẹ có con, cảm giác của bố mẹ thật sự khó tả, bố mẹ chỉ biết nhìn nhau và cười, cười trong niềm vui sướng và cười là cách mà cả 2 có thể chia sẻ niềm hạnh phúc vô bờ bến này với nhau. Nhưng rồi niềm hạnh phúc đó nhanh chóng thay bằng nỗi lo lắng, mẹ đã khóc con ạ! Khi mẹ đi khám thai, bs chuẩn đoán mẹ có dịch dọa sảy, bà lại hỏi mẹ để hay bỏ đây? Trong đầu mẹ lúc đấy trống tuênh, mẹ sợ, mẹ thương, mẹ lo cho con, một đứa bé như một mầm non mới vừa nhú lên . Và rồi để tiếp sức cho mầm non ấy, mẹ phải uống thuốc trong 3 tháng đầu. Con biết không giai đoạn ấy thật sự là giai đoạn vất vả và mẹ bị stress thật sự, mẹ nghén! Mẹ nghén cả ngày, cảm giác nôn nao, khó chịu thật đáng sợ, trong khi đó cuộc sống gia đình của đôi vợ chồng vừa mới cưới vượt ngoài sức tưởng tượng của bố mẹ, nhưng rồi mọi việc đều vượt qua hết, tất cả vì con yêu đấy! Thời gian trôi qua, mẹ tính từng tuần đi khám thai để được nhìn thấy mặt con, mỗi lần bố chở mẹ đi khám, bố đều dặn trước con " cục cưng của bố nay mát tính cho bố mẹ nhìn thấy mẹt con đấy nhé"- hạnh phúc lắm con ạ! Mẹ chỉ hi vọng con nhanh nhanh ra bên ngoài với bố mẹ thôi. Nhưng khi đến tuần 36, lại 1 lần nữa mẹ khóc trong hoảng sợ, bs khám thai bắt mẹ phải nhập viện ngay vì mẹ có nguy cơ bị tiền sản giật dẫn đến thai nhi chậm phát triển có khả năng dẫn đến suy thai. Trồng cây đã gần đến ngày hái quả, mẹ suy sụp ngay trước cổng bệnh viện, mẹ chỉ biết khóc và nhìn vào con, nhưng bố con thật kiên cường con ạ, bố vào làm thủ tục nhập viện cho mẹ, động viên mẹ cố lên vì con yêu. Nằm viện theo dõi, hàng ngày mẹ được bác sĩ đo huyết áp và nghe tim thai của con, mẹ chỉ mong con sẽ bình yên ở bên cạnh mẹ cho đến ngày dự sinh. Nhưng người muốn không bằng trời muốn, tuần thứ 38, cầm kết quả siêu âm về, bác sĩ cho mẹ đi đo điện đồ tim thai, mẹ không biết gọi nó như vậy có đúng không, nhưng lần này, lại một lần nữa mẹ khóc, khóc vì tủi thân, khóc vì thương con. Mẹ không biết diễn tả như thế nào, nhưng mẹ chỉ biết rằng khi bs tạo cơn co giả, tim của con không chịu được, nhịp tim xuống mức thấp nhất có thể và yêu cầu phải mổ ngay. Con à, lúc đó ở bệnh viện chỉ có 1 mình mẹ, bố đi chấm thi ở đơn vị, không ai bên cạnh mẹ không biết phải làm sao nữa, rồi mẹ gọi cho bố, cho bác...bố gọi điện trấn an tinh thần mẹ, nói là " anh sẽ về ngay, đợi anh". Nhưng có vẻ bé con của mẹ là một bé gà vui tính, cứ muốn dọa mẹ hết lần này đến lần khác, con chưa muốn mổ vỏ chui ra đâu mẹ ạ! Bs tiếp tục đo tim thai, tạo cơn co thì tim của con lại trở lại bình thường, kết quả là tiếp tục theo dõi chờ đến ngày sinh. Cả nhà được một phén hú tim, bố xin nghỉ phép hẳn, lên bệnh viện để chăm 2 mẹ con, bà nội cũng ở quê ra, chuẩn bị tinh thần chăm bé con của mẹ. Và ngày đó cũng đến, bố đưa mẹ lên phòng chờ đẻ, nằm trong đó mẹ vừa đau vừa hồi hộp, nắm chặt tay bà ngoại, từng cơn đau tăng lên dần, rồi mẹ được đưa vào phòng đẻ. Giây phút con chào đời, mẹ lại khóc, nhưng lần này là khóc trong niềm hạnh phúc con ạ, mẹ thật sự rất hạnh phúc ❤ Sau ngày sinh 1 ngày, bs lại yêu cầu mẹ cho con đi làm xét nghiệm, 3 ngày sau đó mỗi ngày con 2 mũi tiêm kháng sinh, thuốc tiêm kháng khuẩn vì ối của mẹ có màu xanh, bs sợ ảnh hưởng đến con. Nhìn con sau mỗi lần tiêm về, bàn tay con thâm tím mẹ lại khóc, thương lắm bé con ạ, đến hôm con được 5 ngày tuổi thêm 1 lần nữa mẹ phải đưa con đi làm xét nghiệm, bs kết luận con bị vàng da phải chiếu đèn. Mẹ ôm bố khóc như trẻ con vì thương con, bé tí ti mà phải chịu đau nhiều quá, bố lại an ủi mẹ" mẹ cố gắng ăn, lấy sữa cho Chíp ăn nhé". Ngày 7 lần mang sữa lên phòng chiếu đèn cho con, lòng mẹ đau như cắt, mỗi lần đi, lần nào mẹ cũng khóc, 1 mình trong thang máy mẹ lầm bẩm tự nói 1 mình " chíp yêu, chịu khó ăn nhé, mẹ con mình sẽ sớm gặp lại nhau thôi". Ba ngày con xa mẹ, đến ngày thứ 4, bs gọi điện cho bố, bảo bố xuống phòng đón con, cảm giác được ôm con trong lòng thật sự thật sự rất rất hạnh phúc!❤❤. Mẹ biết mình là người yếu đuối, suốt ngày chỉ biết khóc thôi, vậy nên bé con của mẹ sau này phải trở thành một cô bé bản lĩnh và kiên cường nhé! Và giờ, bé con đang nằm trong vòng tay mẹ ngủ một cách ngon lành! Bên ngoài, tiết trời mùa đông lạnh giá, gió rít, mưa phùn, nhưng mẹ tin rằng, bố mẹ và con, gia đình nhỏ của chúng ta lúc nào cũng sẽ ấm áp, như hạnh phúc mà tình yêu bé nhỏ này đã đến bên bố mẹ! Bố mẹ yêu con nhiều!