Tài khoản

user_avatar
Đoàn Thu Tuyền   

Tham gia từ tháng 09/2016 .

12/2017

KỲ TÍCH - AN HY, anh hùng của mẹ

An Hy - hy vọng con bình an, là cái tên mà trong lúc sinh tử Mẹ đã đặt cho con... Con gái của Mẹ, Mẹ vẫn thường viết nhật ký cho con, kể cho con nghe bao nhiêu nỗi niềm vui buồn kể từ ngày Chúa gửi con đến với mẹ. Một người làm mẹ yêu con mình 100 phần, thì mẹ yêu An Hy của mẹ đến cả 1000 phần. Con biết tại sao không con? Lẽ ra, mẹ đã mất con từ khi con vừa mới hình thành, khi mẹ chỉ vừa mới vui mừng vì biết tình yêu của Ba Mẹ đã nở hoa, đúng 10 ngày con ah. Lần đầu mẹ đi khám thai, nghe bác sĩ nói rằng con được 6 tuần rưỡi, mẹ chưa kịp vui thì bác sĩ nói tiếp, "thai dọa sảy, bóc tách 10%". Thật sự mẹ hoang mang lắm, chẳng biết dùng từ ngữ gì để diễn tả tâm trạng lúc ấy cả. Theo lời dặn mẹ về uống thuốc, nghỉ ngơi 1 tuần sau tái khám. Cả tuần ấy mẹ nằm luôn một chỗ, kê cao mông và chân theo như kinh nghiệm các bà các mẹ truyền dạy. Và mẹ rất lạc quan rằng sẽ không sao cả, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Ngày tái khám, mẹ không đứng vững nữa vì "bóc tách 50%", bác sĩ buộc mẹ phải nhập viện cấp cứu, còn nước còn tát. Ba mẹ mới ra riêng, còn nhiều khó khăn, nghe nhập viện là mẹ lo lắng khôn nguôi. Ba động viên mẹ cứ cố gắng vì con, ba không dám buồn trước mặt mẹ, mọi chuyện tiền bạc ba sẽ lo được. 20 ngày nằm viện triền miên, mẹ phải nằm 1 chỗ, cơ thể rả rời, mỏi quá thì mẹ chỉ dám trở người nhẹ nhàng vì máu ra rất nhiều, đến đàn ông như ba còn không chịu nỗi, xót xa khi thấy mẹ như vậy. Nằm viện lâu quá, ai cũng quen mặt, từ bác sĩ, y tá, đến các chị hộ lý, cả anh bảo vệ lẫn cô y công, ai cũng thương cảm và động viên mẹ, "chưa về nữa hả con/em?" ngày nào mẹ cũng nghe câu hỏi đó đến thuộc lòng, nhưng đó chính là những lời tiếp sức cho mẹ chiến đấu cùng con. Mẹ ở mãi trong phòng, mưa nắng cũng không biết, nhìn các cô các chị bệnh nhân khác đi dạo, đi ăn mà mẹ tủi thân vô cùng, mẹ được ví là cảnh vệ của phòng bệnh. Bác sĩ vui tính, thân thiện và thương bệnh nhân lắm, còn trêu mẹ: - em định ở lại làm trưởng khoa luôn hả, mau khỏe rồi về đi chứ... - Hôm nay chích thì đau mông khỏi đau bụng nha! Hàng ngày mẹ liên lỉ cầu xin Chúa thương giữ gìn con, mẹ nuôi hy vọng rằng con sẽ khỏe để mẹ được về. Mẹ đã đặt tên con là An Hy, là tất cả mong muốn lúc này của mẹ. Có những ngày quá mệt mỏi, mẹ đã nghĩ ác rằng: hay cứ để mất con, để mẹ được về nhà, rồi chăm lo sức khỏe lại rồi sẽ có thai lại... Chứ cứ như thế này mẹ không chịu đựng nỗi. Mẹ xin lỗi con vì đã nghĩ như thế. Gần cả tháng trời mẹ không ăn nỗi cơm, chỉ cố nuốt cháo loãng cho qua ngày và vì con . Tới ngày được chỉ định đi siêu âm, mẹ nghe bs siêu âm nói rằng bóc tách lên 70%... Tất cả như sụp đổ hết, mẹ không nghe được gì nữa, như người mất hồn vậy. Mẹ như hờn cả thế giới, không muốn ăn, không muốn nói chuyện, cả một ngày đó mẹ cứ thầm khóc, mẹ trách Chúa sao không nhận lời mẹ, mẹ không còn hy vọng gì nữa cả... Cứ thế, sáng hôm sau, mẹ như thông suốt, thôi thì cứ vui vẻ, mọi chuyện đều là ý của Chúa. Con đang ở trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc mà con còn cố gắng, hà cớ gì mẹ lại từ bỏ, đúng không con. Ba con thấy mẹ như vậy thì cũng yên tâm hơn. Ba con đi tìm gặp trưởng khoa, xin ý kiến, bác ấy nói rằng, chưa có ai bị bóc tách 50% mà giữ được. Đằng này, 70% thì... Cuối cùng bác nói, biết đâu có KỲ TÍCH. Vài ngày sau, bác sĩ xem kỹ lại kết quả siêu âm của mẹ và kết luận rằng: tỷ lệ bóc tách cao, nhưng không ảnh hưởng đến sự phát triển của thai nhi, rồi quyết định cho mẹ xuất viện. Mẹ rất lo lắng nhưng tin tưởng vào tâm và tài của bs, nên mẹ về nhà dưỡng thai và đi tái khám. Sau khi về nhà mẹ lại nằm 1 chỗ không dám đi lại suốt cả tháng nữa... Bao nhiêu lo lắng mẹ phó thác hết cho Chúa và Người đã nhận lời mẹ. Trải qua bao khó khăn, giờ đây con gái mẹ đã được 8 tháng, mọi mệt nhọc đều tan biến khi nhìn con cười, khi con ôm mẹ, vuốt ve mặt mẹ. Mẹ cảm ơn con nhiều lắm con gái. Mẹ chẳng mong con giàu có hay nổi tiếng đó đây, chỉ 1 điều thôi, mong con mãi bình an, An Hy của mẹ, hãy tự hào khi nhớ đến nguồn gốc tên của con vì con là anh hùng từ trong trứng nước, nhờ con mà mẹ mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cảm ơn con đã chiến đấu cùng mẹ, sau này còn nhiều cuộc chiến khác nữa, mẹ con mình lại sát cánh cùng nhau con nhé, An Hy!
Xem thêm bình luận