Tài khoản

user_avatar
Hoa Phạm   

Tham gia từ tháng 05/2017 .

12/2017

Khi tình yêu đến lần nữa!

Ai đó nói với tôi rằng:" mối tình đầu là mối tình khó quên, nhưng mối tình cuối mới là tình bất diệt". Tôi ko tin, bởi vì lúc đó tôi đang đắm chìm trong hơi ấm của mối tình đầu, mối tình thời sinh viên. Chỉ đến khi tôi phát hiện mình bị phản bội, tôi mới hiểu câu nói đó thực sự chính xác. Bởi "không có tình yêu vĩnh cửu, chỉ có những phút giây vĩnh cửu trong tình yêu". Tôi đã khóc rất nhiều. Ngày ngày tôi chìm vào những kỉ niệm đã qua, đau khổ dằn vặt. Chính lúc tôi đau khổ nhất Anh đã đến bên tôi một cách bất ngờ. Tôi vs Anh cùng thích trang nhạc không lời trên fb, cùng bình luận những bản nhạc buồn ko lời. Có lẽ những bản nhạc cũng buồn như chính tâm trạng tôi vậy. Khi nghe tôi như thấy nỗi lòng của mình trong đó. Tôi bình luận những cảm xúc buồn của mình, Anh trả lời, có lẽ Anh cũng có tâm trạng buồn. Anh gửi lời mời kết bạn, tôi đồng ý. Anh nhắn tin fb làm quen, lúc đó tôi chỉ nói chuyện qua loa, xã giao cho xong, nhưng cách nói chuyện của Anh có một sức hấp dẫn đã lôi cuốn tôi. Cứ hai ba ngày Anh nt hỏi thăm tôi. Cứ thế tạo cho tôi thói quen " dc nói chuyện vs Anh" , hàng ngày tôi chờ đợi tin nhắn của Anh, dần dần chúng tôi trở lên thân thiết. Tôi kể cho Anh về cuộc sống của mình và cả mối tình đầu. Anh an ủi động viên, tôi đã lấy lại dc tinh thần. Thời gian thi học kì đã đến, tôi tập trung ôn thi và ko vào fb, và đương nhiên ko nói chuyện vs Anh. Một ngày, hai ngày...1 tuần chuông điện thoại rung lên: "Alo, Chào em Vâng, ai đây ạ Người em có quen Em ko nhận ra ai Người quen trên nhạc không lời ý..." Tôi bất ngờ, vì sao Anh biết Sđt, tôi ko cho Anh mà. Hỏi thì Anh nói lấy số tôi từ một bình luận trên fb khi tôi nói chuyện vs bạn. Tôi cảm nhận rằng, Anh quan tâm tới tôi, theo dõi mọi hoạt động trên fb. Cứ thế chúng tôi chuyển qua nc bằng điện thoại hàng ngày khi Anh hết ca làm. Anh nói anh cùng quê vs tôi, nhưng đang làm ở xa nhà, trong Nha Trang. Và Anh hơn tôi 13 tuổi. Anh nói sẽ sắp xếp công việc để về gặp tôi. 30/4-1/5/2016: Anh trở về, chúng tôi hẹn gặp nhau tại quán photo vì lúc ấy tôi đang bận làm luận văn tốt nghiệp. Anh ngỏ lời mời tôi về quê ngoại Anh chơi vì hôm ấy cả nhà Anh về ngoại cúng. Anh giới thiệu tôi là bạn gái, mọi người trong nhà vui vẻ hỏi han nói chuyện vs tôi. Những ngày sau chúng tôi chở nhau đi chơi, ngắm nghía đường phố. Ngày Anh trở lại Nha Trang, Anh nói yêu tôi, và sẽ trở về bên tôi sớm nhất. Tôi chẳng biết tình cảm của mình với Anh bắt đầu từ khi nào, Anh tỏ tình tôi đồng ý. Và chúng tôi bắt đầu những ngày tháng yêu xa. Yêu khi mà những dịp đặc biệt ko quà, ko hoa, ko dc hẹn hò, nhưng có lẽ điều mà khiến tôi yêu anh là cách hoà hợp trong nói chuyện với nhau, anh hiểu tôi nghĩ gì và cần gì. 10/2017 chúng tôi quyết định đưa nhau về nhà ra mắt bố mẹ. Bên nhà Anh rất quý tôi, mẹ anh bắt đầu xem ngày cưới. Bố mẹ tôi ko đồng ý, mẹ khóc mẹ bảo sợ tôi sau này khổ, lại phải sống xa nhà đặc biệt anh hơn tôi nhiều tuổi. Tôi buồn và suy sụp, chẳng lẽ đến ngày hnay phải từ bỏ. Tôi thuyết phục mẹ và cả Anh cũng xin mẹ dc cưới tôi. 11/2017: Ngày mà tôi dc xúng xính trong chiếc váy cô dâu, cùng anh bước vào cuộc sống hôn nhân.Ngày mà tôi luôn mơ về. " Ly rượu đầu làm người ta nhớ. Ly rượu cuối khiến người ta say…” – ” Tình đầu là tình mãnh liệt nhưng tình cuối mới là tình bất diệt…” Trong tình yêu, không phân biệt ai đến trước đến sau. Người ở lại đến cuối cùng mới là người được yêu nhiều nhất♥