Tài khoản

user_avatar
Mẹ Thóc   

Mang thai 23 tuần.

12/2017

Ngày chung đôi

Vậy là tình mình đã sang một trang mới rồi phải không anh? Em đã thêm bổn phận làm dâu, làm vợ còn anh cũng trở thành chồng.... Quyết định đến vào đúng ngày, đúng cái thời điểm mà hai đứa đang lâng lâng hạnh phúc kỉ niệm 4 năm quen nhau... Thật sự là mặc cho trời se duyên giống như cái cách e và anh quen nhau vậy. Tự nhiên , nhẹ nhàng và bất ngờ... Bốn năm, cùng nhau đi qua bao con phố, nẻo đường, cùng chuyện trò to nhỏ. 4 năm cùng làm cùng vui cùng cười và cùng khóc. Đã có những lúc tưởng chừng bê tắc không có lối thoát nhưng cuối cùng thì cái gì rồi cũng sẽ qua phải không anh? Lần đầu gặp anh e nói " mạnh mẽ lên có em đây rồi"... Cái nắm tay thật chặt của em ngày đó dường như là định mệnh vậy anh nhỉ. Đến bây giờ em cũng ko lí giải được, chỉ biết là nếu ko có cái nắm tay ngày ấy a và e liệu có đến bên nhau? Bốn năm chưa dài nhưng cũng không phải ngắn , con đường mình đi cũng không bằng phẳng, nhưng có như thế mình mới trân trọng từng giây từng phút bên nhau phải không anh? Bên anh , em được yêu, được thương, được chiều chuộng dù có nhiều lúc a làm e cáu , e bực và cả "ghét" a nhiều lắm đấy hâm ạ. Vậy mà mình chung đôi đã vẹn 1 năm nữa rồi... Em không mong cuộc sống sau này toàn màu hồng êm ả nhưng em hi vọng mỗi lúc khó khăn hay cãi vã hay cuộc sống có bất cứ điều gì xảy ra thì mình sẽ cùng nhìn về một phía, cùng nghĩ lại quãng thời gian khó khăn mà hai đứa cùng nhau vượt qua để biết rằng " đến được với nhau mình đã vất vả thế nào" giống như thời gian vừa qua mình đã sống: cùng khóc, cùng cười, cùng đau, cùng hạnh phúc. Chẳng sóng gió nào có thể làm ta gục ngã a nhỉ. Nắm tay nhau cùng đi đến cuối con đường a nhé...