Tài khoản

user_avatar
Mẹ Bon   

Mang thai 26 tuần.

06/2018

Người mẹ đơn thân-

Có 1 câu chuyện đời thực nhưng nó diễn ra như trong phim vậy.tôi là mẹ đơn thân.chưa có chồng và cũng chưa kết hôn với ai cả.lúc tôi được 17 tuổi tôi đã đi làm kiếm tiền để có thể gửi tiền cho bố mẹ.gia đình tôi trước đây cũng gọi là gia đình khá giả.do làm ăn lỗ nên đã nợ rất nhiều.do bị áp lực công việc, do tôi ham chơi đã nói dối bố mẹ rất nhiều.vì thế bố tôi hay đánh chửi tôi.lúc đó tôi chỉ muốn bỏ đi và rất hận bố nghĩ tại sao bố đẻ mình ra lại không thương mình rồi đánh mình như vậy.bố tôi càng đánh tôi càng lỳ không sợ. Và tôi đã bỏ nhà đi, tôi nghĩ đơn giản cứ có việc là sẽ có tiền rồi mình sẽ sống được, nhưng nó không đơn giản như vậy.đi tìm việc.tôi tìm được việc vào 1 quán cơm.tôi đã làm ở đấy được tròn 1 tuần.rồi người ta cho tôi nghỉ.vì tôi không làm được.hồi nhỏ tôi chưa phải làm nhiều việc như vậy.toàn mẹ tôi làm giờ đi ra ngoài người ta cũng không muốn cho làm nữa.lúc đó tôi bị đuổi tôi đã khóc và nghĩ về bme tôi.tôi ước có bố mẹ tôi ở đây.tôi muốn về nhà.nhưng tôi không có tiền nên tôi quyết tâm không về.càng lúc tôi cảm thấy xã hội không đơn giản như tôi nghĩ.tôi đã thấy mình có lỗi với bố.và thương bme tôinhiều hơn.tôi lại đi xin việc.tôi xin làm được chạy bàn cho quán ăn.làm được 5 hôm họ lại đuổi tôi.sau gần 1 tháng vật vã đi làm tôi bị sút 10kg.cứ lúc nào làm thấy mệt.tôi lại nghĩ về gia đình.rồi lại ngồi khóc.cứ thế người ta đuổi rồi không cho làm nữa.rồi trả tiền cho tôi làm trong 5 ngày.may mà tôi có 1 đứa bạn cho tôi ở phòng cùng.nó là ng dẫn tôi làm ở quán ăn.hôm sau tôi lại đi tìm việc.tôi nhất quyết không về nhà vì tôi chưa có tiền.tôi lại xin làm được trong quán cafe.cô chủ ở đó rất tốt.quán đó có tôi và 1 anh làm pha chế.làm được 3 tháng.thì tôi và anh đã yêu nhau.chúng tôi yêu nhau tính đến bây giờ đã được gần 3 năm.anh hơn tôi 1 tuổi nhưng đã có vợ con.thế nhưng tôi vẫn chọn yêu anh.dù vậy anh rất tốt với tôi.tôi cảm thấy mình có lỗi.có 1 lần anh đã đánh tôi.và tôi cảm thấy rất hối hận khi yêu anh.va có lỗi với ng vợ và đứa con của anh.a yêu tôi quá vì ghen nên đã đánh tôi.tôi đòi chia tay và không muốn nhìn thấy anh nữa.anh lại xin lỗi năn nỉ.tôi lại mềm lòng và chúng tôi lại yêu nhau.yêu nhau được 2 năm thì đúng hôm chúng tôi cãi nhau tôi biết mình có bầu.tôi đã quyết định sẽ đẻ đứa bé này ra.tôi đã không nói gì vs anh và lặng lẽ rời đi sống chỗ khác.đến nay tôi có bầu được 27tuan.nghe là anh đã tìm tôi.tôi đã thay số.và cắt đứt mối quan hệ này với anh.anh không hề biết tôi có bầu.tôi không giám về nhà.bme tôi vì nhớ tôi quá đã gọi điện bảo về tôi hứa hẹn ngày này ngay khác tôi về.đến lúc không thể giấu được nữa tôi đã gọi điện về cho bme.và nói hết sự thật.và bme tôi thương tôi.bắt tôi bỏ đứa bé.mẹ tôi đã khóc rất nhiều.vì tính ương bướng.khi đã quyết thì không ai ngăn được.bố đã từ tôi khi khôg nghe lời bố.nhưng tôi biết vì bố thương tôi.đã hơn 1 tháng bố chưa gọi điện cho tôi.tôi cũng không gọi vì sợ.tôi biết tính bố khi đã giận thì sẽ không làm hay gọi trước cho tôi.trừ khi tôi gọi trước vì tính bố rất giống tính tôi.mẹ tôi không khuyên được tôi nên cũng coi như đồng í quyết định của tôi.mẹ gửi cho tôi tiền và thường xuyên gọi cho tôi.bảo tôi ăn uống đầy đủ.bây giờ tôi đã 21 tuổi.sắp làm mẹ rồi.còn hơn 2 tháng nữa là thiên thần nhỏ của tôi chào đời.dù có như thế nào tôi vẫn luôn bảo về gia đình nhỏ của mình.tôi sẽ vừa làm bố vừa làm mẹ của con trai mình.!!!