Tài khoản

user_avatar
My Su   

Tham gia từ tháng 03/2017 .

03/2018

Sữa mẹ - Bao nỗ lực và kiên trì của mẹ

Gửi con trai yêu! Con đã đến bên mẹ trong niềm hạnh phúc vỡ oà của cả gia đình. Mẹ còn nhớ như in ngày con sinh ra. Mẹ ko được nhìn thấy con, không được nghe tiếng khóc đầu tiên của con. Vì thai khó, mẹ bị gây mê khi sinh mổ nên mẹ đã có một giấc ngủ dài. Đến lúc tỉnh dậy chẳng thấy con đâu mà người mẹ đau lắm, nhìn xuống thấy tay còn đang được truyền máu. Mẹ rất nôn nóng muốn gặp con nhưng y tá nói mẹ phải truyền máu cho xong cái đã. Sau khi truyền máu xong, cuối cùng mẹ cũng được gặp. Thấy con đang nằm khóc mà mẹ mừng rơi nước mắt. Muốn cho con bú nhưng sữa lại chưa về, người mẹ thì đầy dây nhợ, nào dây truyền nước, truyền thuốc, nào dây thông ống tiểu. Mẹ nghĩ hôm sau chắc sữa sẽ về thôi nhưng không sữa vẫn chưa về. Con thì đói khóc oe oe, đút vú vào không có sữa con chẳng chịu bú. Mẹ nóng ruột dữ lắm nhưng chẳng biết phải làm gì. Có vẻ mẹ đã lầm rồi con ạ. Lúc mang bầu mẹ vô tư nghĩ rằng sinh con ra sẽ có sữa ngay cho con bú mà chẳng mảy may nghĩ đến việc sữa mẹ chưa về, ngực lại căng tức, sữa mẹ ít con không chịu bú, sẽ không có sữa cho con. Thấy con khóc dữ qúa bà ngoại đành đi pha sữa công thức. Nhìn các bà mẹ khác đang cho con bú ngon lành mà mẹ thèm khát được như vậy. Bà ngoại tìm cách đắp men rượu lên ngực mẹ cho sữa về. Sau khi đắp men rượu thì ngực căng nhưng con bú thì chẳng ra chút nào nên cứ khóc la không chịu bú. Đến ngày thứ ba ngực vẫn căng tức, hành mẹ bị sốt nên cả nhà ép con phải bú. Mẹ bế con cho bú nhưng con giãy nảy lên không chịu rồi gào khóc. Đột nhiên bà ngoại nghĩ ra cách bôi một ít sữa công thức lên đầu vú mẹ biết đâu con chịu bú nhưng con chỉ bú miếng sữa đó rồi lại thôi. Cả nhà vật vã với con cả buổi trời, thậm chí còn không cho con uống sữa công thức nữa cơ vì sợ con quen không chịu bú mẹ. Cứ để con đói sẽ bú mẹ nhưng con vẫn nhất quyết không chịu. Đã mấy tiếng đồng hồ trôi qua, thấy con đói khóc, môi thì khô, người lại đổ mồ hôi thấm mệt nên cuối cùng cả nhà hoảng qúa phải đi pha sữa công thức cho con. Nhìn con bú bình sữa công thức ngon lành mà mẹ cảm thấy mình thật tệ, thật đáng trách. Tối đó có chị họ qua thăm mới kể cho chị nghe tình hình hai mẹ con như thế đấy. Chị liền nói để chị cho mượn máy hút sữa, hút ra bình cho bé bú. Chị còn nói em bé bị vàng da rồi. Mẹ không tin, nói là hồi sáng bác sĩ còn nói con khoẻ mạnh bình thường cơ mà, có nghe vàng da gì cơ chứ. Các bà mẹ khác trong phòng ai cũng nói do không có sữa mẹ nên bé bị vàng da. Mẹ lại càng trách bản thân mình hơn vì đã không cho con được giọt sữa mẹ nào nên con mới bị vậy. Mẹ dùng máy hút cứ nghĩ ngực căng tức chắc sữa nhiều lắm đây nhưng không sữa chỉ đủ tráng đáy bình. Mọi người ai cũng hỏi mẹ vắt được nhiều sữa không mẹ nói chỉ có chút xíu. Họ lại phán cho câu chắc mẹ không có sữa. Ba từ "không có sữa" như ám ảnh mẹ vậy. Tuy ít sữa nhưng mẹ vẫn cố gắng hút sữa cho con nhưng lần nào cũng chỉ có xíu xiu, con bú chưa đủ no nên cứ quấy khóc suốt. Dù vậy, mẹ vẫn không bỏ cuộc. Mẹ luôn suy nghĩ, học hỏi kinh nghiệm làm sao có sữa cho con bú để con hết bị vàng da đây. Điều này cứ lẩn quẩn trong đầu mẹ. Khi từ bệnh viện về mẹ với bà ngoại lại tiếp tục cuộc chiến tập cho con bú mẹ để sữa tiết ra nhiều hơn nhưng con lại chẳng chịu hợp tác. Lúc nào đút vú vô là cũng khóc la um sùm, càng ép thì con càng khóc to hơn đến nỗi tím tái cả mặt mày. Mẹ cũng muốn khóc theo con luôn, xót con qúa mẹ lại muốn bỏ cuộc, mẹ thầm nghĩ thôi thì cứ cho con bú sữa công thức cho xong. Rồi mẹ nghĩ lại sữa mẹ được khuyến cáo là tốt cho trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ cơ mà. Nó sẽ cung cấp nhiều kháng thể cho con hơn, để con phát triển tốt hơn. Tại sao con lại không được bú nguồn sữa mẹ như những đứa trẻ khác. Mẹ lại nỗ lực nhiều hơn nữa. Mẹ ăn rất nhiều món ăn lợi sữa nhất là món canh đu đủ xanh hầm giò heo. Mẹ ăn đến phát ngán nhưng vì con mẹ sẽ làm tất cả. Ai chỉ gì lợi sữa mẹ đều thử. Nào là hoa chuối, rau lang, mồng tơi, chuối xứ hấp, sữa ông thọ pha ấm, uống ngũ cốc, uống nhiều nước ấm, nước đậu đen rang, nước lá đinh lăng... Lượng sữa hút ra từ đủ tráng đáy bình nay đã tăng lên được 5 ml, 10 ml nhưng không xi nhê gì với con cả. Sau gần mười ngày bà và mẹ kiên trì tập cho con cuối cùng con đã chịu bú mẹ. Mẹ mừng đến rơi nước mắt con ạ. Con chịu hợp tác là mẹ vui lắm rồi mặc dù lượng sữa con bú chưa thấm tháp là bao. Nhưng nó sẽ là động lực để mẹ càng cố gắng nhiều hơn nữa. Nhìn con bú mà mẹ cảm thấy hạnh phúc vô bờ. Tuy chưa thể cho con bú mẹ hoàn toàn. Nhưng mẹ luôn tin vào bản thân mình sẽ có đủ sữa cho con bú vào một ngày không xa. Mẹ lên lịch ăn uống kết hợp với hút kích sữa 3 tiếng một lần. Nhiều lúc ngồi hút sữa mà ngủ gật lên gật xuống, đau muốn gãy cái lưng nhưng mẹ luôn tự nhủ cố lên sẽ có sữa cho con thôi. Lượng sữa đã tăng dần lên được 40 ml rồi 60 ml và mẹ cũng nghiệm ra một điều là tinh thần phải vui tươi, thoải mái nữa thì sữa sẽ về nhiều hơn. Giờ đây ba từ "không có sữa" không còn là nỗi ám ảnh của mẹ nữa. Sau hơn một tháng ròng rã nỗ lực thì bây giờ lượng sữa đã đủ để con bú mẹ hoàn toàn. Hành trình sữa mẹ đến với con thật qúa gian lao phải không con nhưng cuối cùng cũng thu được kết quả như ý. Giờ đây khi bế con trên tay, nhìn con rúc mình vào bầu vú mẹ. Con vừa bú vừa nhìn mẹ cười mà mẹ cảm thấy qúa đỗi hạnh phúc và bình yên. Chúc con trai của mẹ luôn luôn khoẻ mạnh, vui cười, bú ngoan, ngủ ngon. Con mãi mãi là niềm hạnh phúc lớn lao của mẹ! Yêu con!!! ❤️