Tài khoản

user_avatar
Mẹ của Ốc   

Tham gia từ tháng 05/2017 .

02/2018

Trưởng Thành!

Tết năm ngoái. Là cái tết cuối cùng được đón tất niên với bố mẹ. Là cái tết chính thức khép lại thời con gái. Có chồng. Đó là một niềm vui cho ngày xuân. Nhưng xa mẹ xa cha lại khiến trong lòng mình thấy buồn nhiều hơn. Tết năm nay. Đón bé Ốc chào đời. Là cái Tết khiến mình nhận ra mình vô tâm với ba mẹ đẻ của mình nhường nào. Người ta bảo chẳng sai. Có con mới hiểu lòng cha mẹ. Quả đúng thật. Hồi nhỏ, hay trách cứ ba tại sao chẳng thương mình, chẳng bao giờ âu yếm, vỗ về mình, lúc nào cũng lạnh lùng. Trách mẹ sao cứ bênh nhỏ em hoài, trách mẹ sao ba hay đánh mẹ mà mẹ không bỏ ba. Để rồi khi có chồng con mới thấu hiểu. Mới thấy ân hận. Tết năm nay. Không còn được mẹ dẫn mua quần Áo tết nữa. Không còn được ba cho lì xì. Không còn ngồi xem táo quân với thằng em nữa. Không còn được mình trẻ con mãi nữa. Giờ làm vợ, làm mẹ rồi. Phải lo cho chồng, cho con. Phải trưởng thành rồi. 20 năm trời. Câu nói " con yêu bố mẹ" chưa dám thốt thành lời. Để rồi, bây giờ lại phải tiếp tục giấu kín, vì sợ nói ra ba mẹ lại thương, lại buồn, lại suy nghĩ. Tết năm nay. Tôi phải LỚN thật rồi.