Tài khoản

user_avatar
Suns Mami   

Con 1 tháng.

10/2017

Vừa cho con ti vừa kể tiếp chuyện vợ chồng em cho các mom nghe. Vì chuyện vợ chồng em chỉ có 2 đứa biết, gia đình ko ai biết nên em ko biết tâm sự với ai cả

Tối hôm đó, sau khi miệt thị em rằng em là ng mẹ "ko có đạo đức, ko đàng hoàng, mất nết, mất dạy", và nói rằng em sinh con xong sẽ ly hôn, và chồng sẽ giành quyền nuôi con. Thì chồng em về phòng của chồng, nt cho em: "Mọi chuyện bỏ qua, coi như ko có chuyên gì nhe em". Lúc đó em hận lắm các mom ạ. Em ko trả lời tn, vì em chẳng muốn nói 1 điều gì với chồng em nữa. Nếu ở riêng, thì em muốn sáng hôm sau, 1 là em đuổi chồng đi, 2 là em vác bụng bầu đi thôi. Nhưng đằng này ở chung với ba mẹ em, nên ko muốn gia đình biết chuyện sớm , đợi tới lúc ly hôn hẳn nói với ba mẹ 2 bên luôn. Hôm sau, chồng em vẫn đi làm, ko ai nói với ai câu nào. Tới trưa, em nt cho chồng em. Em nói nhìu lắm. Rằng lập gia đình rồi thì phải có trách nhiệm, lớn rồi, ko phải thích thì cưới, thích thì chia tay nữa. Còn chuyện quá khứ, cảm thấy ko bỏ qua đc thì dứt, chứ ko đc xúc phạm em nữa. Em ko cần ng chồng trên danh nghĩa, để rồi cứ xúc phạm em hết lần này đến lần khác. Rồi chuyện em sống như thế nào từ trước tới giờ, em làm gì để chồng phải nặng lời với em? Em bảo chồng em cứ suy nghĩ. Nếu vẫn quyết ly hôn thì em sẵn sàng. Nói thật với các mom, em ko thích chuyện gia đình tan vỡ. Vợ chồng em mới cưới chưa đc 1 năm. Chuyện liên quan đến gia đình 2 bên. Em ko phải ng nông nổi để quyết định trong phút chốc. Chồng em, ngoài việc ám ảnh quá khứ của em rồi hay móc mỉa em, thì tất cả đều tốt. Ko bia rượu cờ bạc, chăm lo cho công việc, gia đình. Nên em muốn cho chồng em cơ hội sửa đổi, để gia đình êm ấm. Bao giờ ko còn cách nào khác, thì mới tới cách cuối cùng là ly hôn. Hy vọng chồng em còn chút thương vợ, thương con và thay đổi. Vợ chồng em vẫn bình thường trước mặt ba mẹ, nhưng 2 đứa ko nói chuyện riêng câu nào. Đến lúc em sinh, chồng chở em đi viện, chăm em từng ly từng tí. Đắp chăn, mang tất, bóc vỏ trái cây, pha sữa cho em uống. Bế con cho em nghỉ ngơi. Dìu em đi vệ sinh. Nói chung, trong mắt mọi ng ở bệnh viện, chồng em là ng chồng lý tưởng. Mấy ông chồng khác toàn bị đem ra so sánh. Còn em thì nghĩ: "Giả dối, kệ, muốn làm gì thì làm.". Về nhà, đc nghỉ thêm 2 ngày, chồng em 1 tay bếp núc nấu cơm cho vợ. Chuẩn bị nước cho em tắm, gừng cho em chườm bụng. Giờ đi làm lại, sáng vẫn tranh thủ cơm nước cho em rồi mới đi làm. Còn chuyện con nhỏ nt với chồng em. Từ hôm đó tới giờ, em vẫn hay lén kiểm tra đt chồng em. Ngay hôm em đau bụng đẻ, con đó nhắn: "Hôm nay em mệt nên về sớm..", bla..bla.. Các kiểu. Chồng em thì "Sao lại mệt em, cố gắng ăn uống vào.." Em điên lắm, nhưng kệ, đằng nào cũng sắp ly hôn. Hôm sau em kiểm tra đt thì thấy chồng em đã xoá đoạn tn trước đó, nhỏ đó mới gửi cho chồng em cái icon khóc nhè: "Oà oà". Chồng em ko trả lời, hoặc chưa trả lời gì đó thì e ko biết. Rồi từ đó tới giờ, chồng em chăm vợ vẫn chăm, nt với nhỏ đó vẫn nhắn, nhắn xong là xoá, em ko đọc đc gì. Nhìu lúc e ko hiểu chồng e đang nghĩ gì nữa. Nhỏ đó đã có chồng con rồi. Em chẳng hiểu chồng nó đâu mà nó đi than mệt mỏi, lại còn nhõng nhẽo với chồng em nữa. Em nghĩ, giờ em phải chăm con cho thật tốt, giảm cân như trước bầu, chăm da dẻ cho đẹp. Còn chồng, muốn làm gì làm. Em nghĩ chồng em ko dại tới mức vợ thì chê ko còn là con gái, rồi ly hôn vợ để theo 1 con nhỏ đã có chồng con mà vẫn kua trai đâu. Chồng em mà dại vậy thật thì em cũng chẳng tiếc nuối nữa các mom ạ.
Xem thêm bình luận