Nhật ký ngày mẹ con mình gặp nhau...
Chỉ là đi chuyển cái bảo hiểm thôi, thế mà cô hộ sinh bảo rằng mở 3 phân rồi, #Nhím của mẹ sẽ ra luôn, ngay trong một vài tiếng nữa.
Ơ, chưa có cơn đau mà, cũng chưa có dấu hiệu chuyển dạ luôn.....
Xem Thêm
Chỉ là đi chuyển cái bảo hiểm thôi, thế mà cô hộ sinh bảo rằng mở 3 phân rồi, #Nhím của mẹ sẽ ra luôn, ngay trong một vài tiếng nữa.
Ơ, chưa có cơn đau mà, cũng chưa có dấu hiệu chuyển dạ luôn... thế là trên đường về, mẹ nó cứ liên mồm hỏi bố nó: 'Anh ơi, em chưa đau bụng mà, cũng chưa có dấu hiệu gì luôn ấy, hay cô ấy nhầm à a?
Về đến nhà, mẹ em vẫn rất thư thái tắm rửa sạch sẽ và sắp đồ, lại còn hồn nhiên bảo bố nó với bà nội: "Anh ơi, hay mình đi ngủ đến 3h thì vào, chứ vào sớm lại phải ngồi đợi lâu ấy, em có đau bụng gì đâu?
Dưng mà bố em vẫn quyết định gọi taxi đi ngay sau đó...
Những ngày trước đó, bác Ha Ngan Nguyen hỏi mẹ em rất nhiều: "Mày có sợ không?" Mẹ em còn hùng hổ lắm: "Đâu có gì mà phải sợ chị..."
Thế mà ngay sau khi thay bộ đồ và ngồi lên xe đẩy, mẹ em bắt đầu run lẩy bẩy...
Vô phòng đẻ từ 12h, nhưng đến tận 3h mẹ em cứ nằm đấy, chẳng có bất cứ cơn đau gì, mặc dù đã tiếp tuyền đến 3 chai nước và thay tay đến 3 cô hộ sinh...
1 tiếng sau, lúc này thì thấm thật cái sự đau mà người ta gọi là #đau đẻ, ối zời ơi, ối làng nước ơi, lúc đấy thật sự chỉ muốn nhảy lên xông phi, lao tới đấm đá bố em cho bõ cái sự đau mà mẹ em phải chịu ngay lúc ấy...
Đau không tả được, đau tưởng chết đi sống lại, sao mà đau thế, trời ơi, mẹ nó van nài được xin một mũi giảm đau, van nài được sinh mổ... thế nhưng, mở 10 phân rồi... ai cho mổ mà kêu, kích thích mãi mới có cơn có, ai cho tiêm mà gào...
Vậy là cuộc chiến của mẹ kéo dài, dài chưa khi nào có thể dài hơn...cứ vật lộn như thế, rặn, rặn nữa, rặn tiếp rạch tươi... vẫn phải rặn... và chốt hạ là #quả đè thép của một bác sỹ nam với khuôn mặt lạnh tanh (nhưng cũng khá đẹp trai) ... cuối cùng em đã đến và mẹ biết thế nào là vượt qua ranh giới của bản thân...
Mẹ được cô hộ sinh đỡ đẻ thông báo rằng "Con gái nhé, nặng 3,7 kg, tóc đen lắm". Rồi cô hộ sinh cho mẹ ngắm #Nhím của mẹ 1 xíu. Mẹ thờ phào nhẹ nhõm, vì #Nhím của mẹ cũng đã được sinh thường thành công. Lần đầu tiên nhìn thấy em, mẹ dạt dào cảm xúc lắm :)) chẳng có từ gì diễn tả được ấy. Sau đấy thì mẹ thiếp đi chẳng biết trời đât trăng sao gì nữa nữa vì khâu rồi rút chỉ xoẹt xoẹt đáng sợ lắm...
Đó, lần đầu tiên gặp gỡ của bọn mình như vậy đó. Cũng ấn tượng mà
Chào bạn #Nhím đã đến với mẹ. Bắt đầu cuộc hành trình của chúng mình nào!