Anh - Mãi yêu
Anh - một thầy giáo trẻ chập chững bước vào nghề với lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Tôi - một học sinh 12 tung tăng bay nhảy đúng như cái tuổi học trò. Tôi và anh quen nhau như cái duyên cái nợ...
Xem Thêm
Anh - một thầy giáo trẻ chập chững bước vào nghề với lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Tôi - một học sinh 12 tung tăng bay nhảy đúng như cái tuổi học trò. Tôi và anh quen nhau như cái duyên cái nợ. Chẳng biết anh thầm thương hay là tôi trộm nhớ, chỉ biết rằng cứ nhẹ nhàng như cơn gió thoảng. Cuối cấp, tôi chú tâm vào việc học, cũng như trước giờ chả quan tâm tới việc yêu đương. Gặp anh mỗi chiều trên sân bóng, vài ba tin nhắn mỗi tối, tôi cứ vô tư như tình cảm thầy trò. Và cứ thế từng ngày từng ngày, hạt giống tình cảm lớn dần, chớm nảy mầm khi tôi nhận được tin nhắn "T .... E". Tôi hỏi "..." là gì thì anh bảo tôi tự điền vào. Tôi nói chắc là "ghét", nói thì nói vậy chứ tôi biết ý anh muốn nói điều gì nhưng sao cảm giác thật lạ. Anh nói anh có một bí mật được giấu trong 1 chiếc hộp, giấy báo trúng tuyển đại học sẽ là chìa khóa mở chiếc hộp đó. Từ đó anh âm thầm quan tâm, theo dõi kết quả học tập. Còn tôi cứ vô tư như cái tuổi học trò, quên đi những cảm xúc ban đầu, cứ tập trung vào việc học. Tôi và anh vẫn nhắn tin mỗi tối nhưng anh không bao giờ nhắn quá 5 tin, vì anh muốn tôi giành thời gian cho việc học. Đến ngày cầm giấy báo trúng tuyển đại học tôi lại sực nhớ đến cái hộp bí mật ấy, bí mật "ANH YÊU EM" mà anh vẫn giấu kín để tôi yên tâm học tập. Tình cảm cứ âm thầm, nhẹ nhàng như vậy. Suốt thời gian ấy tôi cũng "..." như anh, nhưng cảm giác lần đầu con tim xao xuyến nó thật lạ khiến tôi không biết phải như thế nào. Ngày anh nói yêu tôi cũng là ngày tôi chuẩn bị xa quê bước vào đại học. Kể từ hôm đó tôi và anh yêu nhau, 4 năm yêu xa dài đăng đẳng. Anh nói sanh sẽ đợi tôi 365x4+1 ngày. Thời gian ấy như 1 thử thách, xa nhau hàng trăm cây số, gặp nhau thì ít, xa nhau thì nhiều, vui cũng có, buồn cũng không ít, nhiều lúc tưởng chừng buông tay. 4 năm yêu xa, tôi thật sự trưởng thành hơn, những lúc khó khăn, tôi nghĩ về anh để cố gắng. 21/8/2015 tôi chính thức tốt nghiệp đại học, 23/8/2015 tôi cùng anh bước lên xe hoa sau đúng 4 năm chờ đợi như anh đã hứa. Tôi thấm câu "đợi chờ là hạnh phúc", và giờ hơn 6 năm, tôi bên anh vượt qua bao khó khăn của cuộc sống.
Gửi cho anh!
Anh à, cảm ơn anh đã bên em suốt bao năm qua, nhờ có anh mà em trưởng thành hơn, không còn suy nghĩ trẻ con như ngày nào. Giờ em và anh đã là ba mẹ, mỗi ngày nhìn con lớn lên em hạnh phúc biết bao. Khi con trai chúng ta lớn lên, em sẽ kể con nghe những gì mình đã trải qua. Chỉ cần có anh và con bên cạnh, em sẽ vượt qua mọi khó khăn của cuộc sống này. Yêu anh và con thật nhiều.