Bên nhau đâu phải là yêu mà ta bên nhau bởi duyên phận!!!
Trong đời mỗi con người đôi lúc ta nhầm tưởng cứ yêu nhau là sẽ ở bên nhau mãi mãi, nhưng em thấy bản thân mình đã chứng minh được việc con người ta bên nhau chưa chắc đã phải là yêu mà ta bên nhau..
Xem Thêm
Trong đời mỗi con người đôi lúc ta nhầm tưởng cứ yêu nhau là sẽ ở bên nhau mãi mãi, nhưng em thấy bản thân mình đã chứng minh được việc con người ta bên nhau chưa chắc đã phải là yêu mà ta bên nhau bởi duyên phận.
Quen và cưới Anh trong khoảng thời gian vẻn vẹn 9tháng, nó cũng ko ngắn nhưng cũng chẳng phải dài khi Anh có được sự hậu thuẫn bên nhà ngoại. Cơ mà đến bản thân em đến ngày cưới rồi vẫn tự hỏi mình là mình có yêu ck mình không mà lại đồng ý cưới nhỉ? Chỉ đơn giản một câu nói vu vơ khi Anh sang nhà tìm hiểu"bao giờ em chán độc thân thì bảo Anh nhé, lúc đó bố mẹ Anh sẽ sang nhà hỏi em về làm vk Anh" - lúc đó em chỉ nghĩ là Anh nói đùa thôi ấy. Những ngày tháng tiếp sau đó em bận rộn công việc ở chỗ làm mới và cũng cho Anh một mình muốn làm gì thì làm. Anh vẫn đều đặn sang nhà, nhưng không phải là sang chơi với em mà là sang uống chè với ông ngoại, chém gió với thằng cún và đi chơi cùng mẹ với các cô. Những ngày đó em chẳng bao giờ nghĩ sẽ đến lúc hai gđ ngồi lại bàn chuyện của hai đứa, rồi hai đứa về chung một nhà và nhiều chuyện xảy ra sau đó. Đến bây giờ em vẫn bảo với mọi người đấy là duyên phận vì chẳng hiểu ma xui quỷ khiến kiểu gì mà em lại đi chơi với Anh rồi cũng chỉ là một câu nói đùa khi em muốn kiểm chứng lại tình cảm của Anh giành cho em "mình cưới đi Anh" và sau đó thì đám cưới diễn ra thật. Sau đám cưới là bao chuyện xảy ra những có lẽ sự hiện diện của Ken là động lực làm cho chúng ta vất bỏ mọi thứ để cùng cố gắng và giờ này mọi thứ cũng gần đi vào quỹ đạo của nó để cuộc sống êm đẹp hơn Anh nhỉ?
Cảm ơn Anh vì tất cả!