Con gái yêu của mẹ.
Con biết không, con đến với mẹ là sự thần kì. Sau khi ba vs mẹ kết hôn, quyết định sinh em bé luôn. Thế nhưng nửa năm trời hì hục, chẳng dính em bé đâu, thế là mẹ không quan tâm nữa, mẹ quyết định..
Xem Thêm
Con biết không, con đến với mẹ là sự thần kì. Sau khi ba vs mẹ kết hôn, quyết định sinh em bé luôn. Thế nhưng nửa năm trời hì hục, chẳng dính em bé đâu, thế là mẹ không quan tâm nữa, mẹ quyết định tập trung đi làm kiếm tiền. Ngày đó đã cảm thấy trễ ngày rồi, nhung mẹ nghĩ mới 1 2 ngày chẳng sao. Mẹ đi ra Bắc công tác 10 ngày để ba con ở nhà. Mẹ kết hơp đi du lịch sapa nữa. Khoản thời gian đó mẹ chẳng để í gì, chỉ biết là mẹ ăn rất nhiều. Ăn gấp 3 lần bình thường. Thay vì 1 bữa 2 chén cơm thì mẹ ăn thành 5 chén, mẹ đói hoài. Gần hết chuyến đi mẹ thấy hơi lêm rêm bụng, và buồn ngủ, ăn nhiều hơn. Mẹ nhìn lại đã trễ mười mấy ngày, bắt đầu nghi nghi. Về đến nhà, mẹ thử 3 que liền, và tất cả 2 vạch, mẹ và ba vui lắm á. Sau đó mọi thứ rối tung lên. Công việc của mẹ là diễn viên múa, nên mẹ nghỉ múa ngang như vậy sẽ k có người thay thế liền. Và mẹ vẫn tập luyện, và đi diễn cho tới 5 tháng hơn, cái bụng đã lúp lúp, mẹ mặc đồ hết vừa rồi, nên mới nghỉ. Bình thường mẹ rất mạnh mẽ, có bầu rồi, hở chút xíu là khóc. Rồi lâu mẹ thèm ăn gì. Mà ngại nhờ đến ba con, nên mẹ với dì con toàn tự dắt nhau đi ăn chơi. Mẹ k ngại ngồi xe đường xa, đến bầu 7 tháng mẹ ngồi xe 8 tiếng để về vs ngoại con chơi mấy ngày rồi vào lại. Tới tuần thứ 33, ngày đó mẹ thấy con gò dữ dội. Mấy tiếng đồng hồ, những cơn gò đó làm mẹ mắc rặn mà thôi, mẹ nhớ k lầm là ngà 5/9. Khi đi khám thai định kì, mẹ có dấu hiệu dọa sanh non và cấp cứu. Mặt mẹ vẫn tỉnh bơ à. Con biết ko, tới thời điểm đó, mẹ chưa sắm gì cho con cả, nên ba với bà nội sợ sinh con ngay lúc đó chạy đi mua đồ cho con, mẹ trong bv lủi thủi . Thế mà sau 3 ngày truyền truyền , nhét nhét, mẹ đc trả về với điều kiện nằm im 1 chỗ k đc đi đâu. Tuần thứ 36, con lại ghẹo để mẹ nhập viện. Mẹ k đau đớn gì cả, chỉ là có dấu sanh. Mẹ lại đc nhập viện 3 ngày, và bác sĩ lại khuyên mẹ non tuần cố giữ, lại về nhà. Mẹ quyết định theo 1 cô bác sĩ xinh đẹp khám, và cô đó chỉ định mẹ mổ luôn ở tuần 38. Trước khi đi sanh 3 ngày đi khám sức khỏe con lần nữa, biết đc con 3kg3, đến ngày đi sanh, dưới sự chỉ dẫn của bác sĩ , mẹ nhịn ăn từ 10 đêm, ngày 13/10/2017. Lúc 9h mẹ nằm trên bàn mổ để bác sĩ làm các thủ tục gây tê, mẹ bắt đầu cảm thấy mệt và buồn ngủ, chị hộ sinh nhắc nhở mẹ liên tục, phải cố gắng tập trung nghe bác sĩ nói. 9h35p mẹ thở phào khi nghe tiếng con khóc. Bác sĩ bảo mẹ bé gái 3kg6. Mà con vừa ra là con khóc cho tới khi đưa ra phòng hồi sức, nằm da kề da, cho con ti mẹ, mà con khóc muốn bể cái phòng, xung quanh những bé khác đã ngủ, mà con thì cứ la suốt 1 tiếng đồng hồ, bà nội sợ con đói, xin cho con ra ngoài cho uống sữa. Đúng thật, làm láng 1 lúc 30ml xong con ị cho nội và ba 1 bãi phân su rồi con ngủ say xưa. Khi được đưa lên phòng dưỡng, thuốc tê tan, mẹ đau thừa sống thiếu chết, bí tiểu làm mẹ khóc, mẹ quyết định kêu ba tập dậy cho mẹ ngồi và tập đi vào tolet. Tối hôm đó thấy con đói gào khóc, làm ba con luýnh quýnh pha sữa, cho con bú, mẹ thấy thương quá, lọ mọ ngồi dậy lấy máy ra hút lấy hút để đc vài giọt sữa non cho con. Cái ngày hôm đó, kèm theo quá trình nằm trong bụng mẹ, quậy mẹ để mẹ ra vô viện hoài, mẹ k quên được. Đứa con gái bé bỏng của mẹ. Ba mẹ mãi yêu con và sẽ dành cho con những điều tốt đẹp nhất cho con, hãy bên mẹ và khỏe mạnh con nhé. ♥️♥️♥️♥️♥️