Hôm nay là 13/5/2018, đây là cột mốc con được tròn 5 tháng, và cũng là thời gian con và mẹ tập quen dần cuộc sống có nhau. Nhớ lại lúc mẹ lần đầu gặp con trong phòng sinh, con ra đời sau cú trượt..
Xem Thêm
Hôm nay là 13/5/2018, đây là cột mốc con được tròn 5 tháng, và cũng là thời gian con và mẹ tập quen dần cuộc sống có nhau. Nhớ lại lúc mẹ lần đầu gặp con trong phòng sinh, con ra đời sau cú trượt chân của mẹ khi vừa đủ 37 tuần với cân nặng 2,8kg, mẹ cảm thấy đau đẻ thì ít mà thấy con bé quá, non nớt quá mẹ đau nhiều hơn. Bác sĩ dặn mẹ cố gắng cho con bú bằng sữa mẹ hoàn toàn để con có sức đề kháng bù lại cho những tuần sinh sớm. Mẹ biết và hiểu "sữa mẹ là sữa tốt nhất cho trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ" nên mẹ cũng đã chuẩn bị tất cả cho việc nuôi con bằng sữa mẹ ngay khi con còn trong bụng mẹ. Nhưng thực tế lại khá phũ phàng, nó không màu hồng so với những gì mẹ được học khi mà con sinh ra hơn 1 ngày rồi mà sữa mẹ vẫn không về. Mẹ đã làm đủ mọi cách: se đầu ti, dùng lược chải ngực, uống sữa nóng, trà nóng, cháo nóng, chè vằng, uống cốm lợi sữa....mà sữa không có giọt nào trong khi con khát sữa, khóc đòi ti liên tục nhưng ti hoài không có sữa đến nỗi mệt lả thiếp đi. Những lần như vậy nước mắt mẹ chảy ra và cảm thấy bản thân thật vô dụng, lúc đó điều mẹ ước duy nhất không phải là mau lành vết thương mà là mẹ ước mẹ có thật thật nhiều sữa để con ti cho no bụng.
Hai ngày trôi qua, điều mẹ ước đã thành hiện thực, sữa mẹ về rất nhiều, mẹ hào hứng cho con bú mà không biết mẹ sẽ phải đối diện với đầu ti bị phồng rộp lên và nứt ra chảy máu- mà dân gian hay gọi là "nứt cổ gà". Việc cho con bú bỗng trở thành nỗi ám ảnh của mẹ, trước mỗi lực mút của con là sữa mẹ, máu và nước mắt của mẹ cùng chảy ra. Mẹ đau đến phát bệnh, cơ thể mẹ sốt cao đến nỗi đã có lúc mẹ định bỏ cuộc, định cho con uống sữa công thức thay thế như mọi người đã khuyên. Nhưng nhìn con ngây thơ, chỉ biết ti mẹ căng bụng dù miệng còn dính cả sữa và máu của mẹ mà vẫn lăn ra ngủ như "chó con say sữa" thì mẹ lại không đành lòng. Thiết nghĩ ngoài kia có biết bao người mẹ hy sinh cả thân mình để cứu con họ thì với chuyện nhỏ nhặt này của mẹ tại sao mẹ lại không thể. Mẹ kiên trì vừa cho con bú vừa điều trị bằng dân gian gần 1 tháng ở cữ ròng rã và mẹ đã vượt qua cơn ác mộng nứt cổ gà. Bây giờ mỗi lần cho con bú không phải là cơn ác mộng của mẹ nữa mà là sự bình yên và hạnh phúc. Mẹ mặc kệ sau này ngực mẹ có xấu, có xệ vì điều quan trọng lúc này là đủ sữa cho con bú đến 2 tuổi, những thứ khác có hay không không quan trọng nữa. Vì vậy gà trống của mẹ à, con chỉ việc bú giỏi, khỏe mạnh, còn thế giới có giông bão như thế nào cứ để mẹ lo.