Có lẽ ít có mẹ nào trải qua cả việc nuôi con bằng sữa công thức hoàn toàn và nuôi con smht như tôi.
tôi năm nay 26 tuổi, có 2 con, bé đầu 2 tuổi bé thứ 2 3 tháng. nỗi khổ nuôi con bằng sct và hạnh..
Xem Thêm
Có lẽ ít có mẹ nào trải qua cả việc nuôi con bằng sữa công thức hoàn toàn và nuôi con smht như tôi.
tôi năm nay 26 tuổi, có 2 con, bé đầu 2 tuổi bé thứ 2 3 tháng. nỗi khổ nuôi con bằng sct và hạnh phúc khi đủ sữa cho con tôi đề hiểu cả.
bé đầu sinh ra trong sự bao bọc của ông bà nội, ông bà ngoại tôi vỡ oà lần đầu làm mẹ, vữa hạnh phúc vừa bỡ ngỡ, cũng như bao bà mẹ khác t muốn những điều tốt nhất cho con nhưng đúng là làm mẹ thật khó, tôi k đủ sữa cho con, mẹ chồng tôi lo lắng, bố chồng tôi hối cho con ăn sct, tôi đau khổ dằn vặt, tôi cứ thế lầm lũi tìm đủ biện pháp mà k hiểu sao sữa k về, và con tôi bỏ ti mẹ, tôi buồn k ăn được, k ngủ đươc trong đầu cứ suy nghĩ tích cực rồi tiêu cực rồi lại tích cực cứ thế, tôi như sống trong thế giới chỉ có một mình tôi, tôi trầm cảm, chồng tôi vỗ về mà cũng bất lực khi nhìn vợ ngày càng suy sụp, hằng ngày tôi hút sữa cho con ti bình hút cả một ngày mà chỉ đủ con ti 1 - 2 cữ, tôi cứ cố gắng như thế cho đến 4 tháng tôi mất sữa hoàn toàn. thằng bé mất đi cơ hội đc ăn sữa mẹ, nó vẫn lớn lên nhưng k khoẻ mạnh như những đứa trẻ khác tôi càng tự trách mình, là do tôi k kiên trì, do tôi k hoàn hảo, tôi thực sự hối hận. Chồng tôi bảo ‘em đã cố gắng hơn rất nhiều người sao vẫn còn tự trách mình thế?’ làm sao tôi có thể k trách mình được, anh ấy nói thằng bé hạnh phúc và may mắn khi có người mẹ như tôi, tôi vẫn k ngừng trách bản thân, tôi giành lấy mọi công việc chăm sóc thằng bé như muốn bù đắp cho nó dù ông bà cũng muốn chăm cháu cùng, cứ thế thằng bé lớn lên bằng sct. Khi nó 14 tháng tôi phát hiện mình bầu bé thứ 2, tôi lo lắng, đan xen vừa lo vừa vui, nửa muốn giữ lại nửa không muốn. vợ chồng tôi kế hoạch đợi thằng bé 5 tuổi, nhưng rồi tôi quyết định giữ bé lại.
Bụng tôi mỗi ngày to lên, tôi vẫn vừa đi học vừa đi làm và chăm con, con bé lớn lên thiệt thòi từ trong bụng, ý thức được thế nhưng tôi k thể làm khác, tôi thấy mình thương thằng anh hơn, bao lần tôi ôm con khóc. Nhưng lần này tôi quyết tâm phải cho con bú mẹ hoàn toàn, tôi tìm đủ loại tài liệu sữa, tìm đủ loại thuốc lợi sữa, chờ tới khi sinh là tôi dùng...
Rồi con bé ra đời, ngày con bé sinh cũng là ngày thằng anh nằm viện, ôm con đi đẻ cảm giác khó quên mà có lẽ k bao giờ quên, tôi đau và sinh trong 2 tiếng, sinh xong thằng bé k cho em bú mẹ, mẹ đau nó khóc theo mẹ, 3 mẹ con khóc, mẹ khóc vì thương con, anh khóc thương mẹ, em khóc vì đói... đến khi thằng bé ngủ tôi cho con bú, con bé hì hụi bú, nhìn môi nhỏ bé của con bú tôi hạnh phúc biết nhường nào, sữa chưa nhiều nhưng con bé vẫn đòi bú, dù chưa đủ sữa nhưng con bé nhất quyết k ăn sct, tôi dù tâm lí vững nhưng vẫn lo con đói, mọi thứ tôi đọc đc như vô nghĩa nhưng tôi vẫn cố, rồi sữa về nhiều hơn, khi con ngủ thì tôi tranh thủ chơi với thằng anh, giành thời gian ngủ và hút sữa, cứ thế sữa tôi nhiều hơn, hút đc ban đầu 20ml cả 2 bên rồi 200ml tôi thành công rồi, tháng đầu con bé tăng 1,6kg tháng thứ 2 tăng 1,4kg cứ thế mẹ con tôi cùng cố gắng, tôi đủ sữa cho cả thằng anh ăn... tôi đã cố gắng và có kết quả như mong đợi. nên tôi chắc chắn không có mẹ k có sữa hay ít sữa cơ địa, chỉ là chưa làm đúng cách thôi. một người mẹ được gắn mác ít sữa như tôi còn làm được vậy các mẹ có gì không làm được. vì con em chúng mình hãy cố gắng các mẹ nhé.
Giờ đây khi nhìn con khoẻ mạnh lớn lên từng ngày tôi hiểu mình đang làm đúng dù đã có lúc tôi là mẹ chưa hoàn hảo. tôi có thể hi sinh tuổi trẻ, sắc đẹp và mọi thứ tôi có vì con vậy cái chuyện có sữa cho con chẳng phải là nên làm hay sao ❤️
chúc các mẹ luôn mạnh khoẻ, tâm lí vững vàng để có những giọt sữa ngọt ngào cho các bé nhé ❤️❤️❤️