Cuộc sống hôn nhân không còn màu hồng như khi yêu nhau, vào một ngày đẹp trời mẹ biết mình mang thai con. Mẹ vui mừng nhưng mẹ cũng chưa dám tin đó là sự thật, bởi mẹ sợ giữ..
Xem Thêm
Cuộc sống hôn nhân không còn màu hồng như khi yêu nhau, vào một ngày đẹp trời mẹ biết mình mang thai con. Mẹ vui mừng nhưng mẹ cũng chưa dám tin đó là sự thật, bởi mẹ sợ giữ bộn bề cuộc sống này mẹ sẽ không thể lo cho con được chu đáo và tươm tất. Rồi ba mẹ cãi vã thường xuyên, bất đồng quan điểm trong mọi việc, kinh tế lại không ổn định kèm theo nhiều chuyện xảy ra, khi bất đồng lên đến đỉnh điểm cũng như tức nước thì vỡ bờ và rồi ba đã đánh mẹ. Mẹ không khóc, vì mẹ biết đã đến lúc mẹ mạnh mẽ rời bỏ người đàn ông vũ phu này. Mẹ đã quyết định ra đi, đã có lúc mẹ muốn từ bỏ con nhưng bản năng mách bảo mẹ rằng tại sao lại tạo ra con, rồi lại cướp đi cái quyền được sống, được nhìn thấy thế giới này. 9 tháng 10 ngày cũng trôi qua mẹ gặp con trong vỡ òa. Làm mẹ đơn thân tuy cực nhưng mà nhìn thấy con lớn lên từng ngày mẹ hạnh phúc ngần nào. Mẹ xin lỗi con vì mẹ đã không cho con được có một người cha, mẹ mong con gái sẽ hiểu và thông cảm cho mẹ. Mẹ yêu con!