Các bạn có tin rằng quan niệm sanh con phải lựa cái TUỔI phù hợp với tuổi cha mẹ không? Chứ e thì e tin lắm. Câu chuyện của gia đình e đã chứng minh điều đó!. Gia đình e có 5ng.Cha tuổi mùi, mẹ và a2..
Xem Thêm
Các bạn có tin rằng quan niệm sanh con phải lựa cái TUỔI phù hợp với tuổi cha mẹ không? Chứ e thì e tin lắm. Câu chuyện của gia đình e đã chứng minh điều đó!. Gia đình e có 5ng.Cha tuổi mùi, mẹ và a2 tuổi thân, út tuổi tí e thì tuổi tuất. Cuộc sống của gd trôi qua cho đến khi 3 ae tôi đến trưởng thành và hiểu chuyện. Khi ấy tôi hiểu được là mẹ thương a2 và út nhiều hơn tôi.( vì sao? Đọc hết câu chuyện mn sẽ hiểu).Vì cs gd khó khăn nên a2 tôi phải nghỉ học sớm để lo cho 2e ăn học nên 2 chị e tôi thương a2 lắm. Còn mẹ tôi thì cứ nghĩ con gái sau này cũng lấy chồng theo chồng rồi học hành chi nhiều, nêu muốn tôi nghĩ học để lo cho gái út học đỡ tốn tiền.( mẹ lại thương gái út hơn tôi). Còn tôi lại rất thích đi học. tôi cảm nhận được trong 3ng con thì cha tôi thương tôi nhất, tại cái tánh tôi giống ba. (Khó khăn, kỹ tính, hun dữ) ba tôi đã kêu tôi đi học, ba nói sẽ lo cho tôi ăn học đến nơi đến chốn cho dù bán đất ba cũng lo( câu nói làm tôi rất xúc động, không thể nào quên được). Thời gian trôi qua cho đến khi tôi tốt nghiệp ra trường và đi làm đem tiền về nhà. Khi đó tôi mới nói câu nói của mẹ về quan điểm con gái không nên đi học nhiều là sai. Tôi bắt đầu buồn phiền về mẹ.Tôi vừa làm vừa lo cho cs gia đình, lo cho út học xog và xin việc làm cho nó. A2 thì có vk xa nhà. Còn tôi với nhỏ egái út ở nhà.Tôi thì kỹ tính Đi làm về nhà cửa bê bối là tôi rất khó chịu, bực bội và luôn lớn tiếng la lối mẹ tôi, còn tính mẹ thì không được ngăn nắp cho lắm, vừa dẹp dọn tôi vừa cằn nhằn. Mẹ cũng dễ tính nên cười cười, khó chịu dữ lắm mới quạo và chửi lại . Khi đó tôi cũng trả lời lại, 1 trả 1. Hầu như ngày nào cũng vậy. Ít hôm nào tôi với mẹ không cãi nhau lắm. Không nhiều cũng ít Đi làm về tôi thấy nhà cửa hơi bề bộn tôi lại bực bội với mẹ. Nhiều khi tôi biết mẹ cũng buồn tôi lắm. Nhiều khi cãi nhau xong tôi cảm thấy có lỗi với mẹ lắm nhưng chưa bh tôi nói được câu xl mẹ.Khi tôi cãi nhau với mẹ là e út tôi bênh mẹ. Thế là tôi và nó lại giận nhau. Hơn nữa khi tôi cãi nhau với mẹ, cha tôi lại bênh vực tôi. Từ đó tôi lại thương cha nhiều hơn mẹ. Tôi thường nói rằng mẹ với tôi không hợp tuổi nhau, tuổi tuất khắc khẩu với khỉ( mẹ) và chuột ( e út) . Chỉ hợp với dê( cha). Mẹ cũng xác nhận nv.Có lần tôi cãi nhau dữ dội với mẹ mẹ giận nói có ck rồi theo ck đi. Y như rằng muốn đuổi tôi đi. Lúc đó tôi muốn bỏ đi luôn. K muốn về nhà gặp mẹ nữa. Lần ấy mẹ con tôi giận nhau hết mấy ngày không nói chuyện với nhau. Còn nữa. Mẹ tôi rất tiết kiệm, vô cùng tiết kiệm luôn. Không muốn chi bất cứ gì( trừ cái cần thiết lắm) khi đó tôi chi. Nhiều khi cũng rất bực mẹ vì những chuyện cần mẹ cũng không muốn chi .Nói chung tôi và mẹ xảy ra rất nhiều chuyện. Ai nói đi xa nhớ mẹ chứ tôi thì chỉ nhớ cha thôi. Tôi lo cho cha từng li từng tí, từng ly cfe đến ly sữa(do cha tôi hơi ốm) còn mẹ thì mập mạp, có lẽ cũng vì vậy mà mẹ không thương tôi nhiều như a2 và eg út.tôi và mẹ thật sự không hợp nhau từ suy nghĩ, lời nói đến hành động. Hay do tôi ra xã hội có quá nhiều sự hiểu biết nên về nhà hằn học với những gì mẹ tôi không biết đến.? Giờ đây tôi có chồng rồi chuyển ctac theo chồng cách xa nhà 100km. Khi đi mẹ khóc thì tôi nghĩ mẹ nhạy cảm thôi vì A2 có vk ở xa nhà lâu lâu về thăm nhà rồi đi mẹ cũng khóc là chuyện bình thường. Mẹ nói Cha khóc tôi nghĩ là chuyện bình thường tại vì cha thương tôi nhất nhà mà. 1 ngày 2ngay 3ngay trôi qua. Ngày nào tôi gọi về mẹ cầm dt lên là khóc tôi hỏi làm gì mẹ khóc thì mẹ nói " nhớ mày thì khóc chứ gì đâu" khi ấy nước mắt tôi trào ra liên tục. Bây giờ tôi không dám gọi về nhà sợ lại nghe tiếng mẹ khóc. Cuối cùng Tôi nghĩ cha mẹ nào không thương con. Tuy là không hợp tính khí nhau nhưng con nào cũng là con, là đứt ruột đẻ ra sao không thương cho được? Tôi tự hỏi tại tôi qa khắc khe chăng? Chứ mẹ nuôi tôi được từ nhỏ tới giờ tôi ăn học nên người rồi về hà khắc với một người phụ nữ thôn quê như mẹ? Nhiều khi nằm suy nghĩ tôi có những lời nói và thái độ tổn thương đến mẹ nhưng chưa bao giờ tôi nói được câu: " CON XIN LỖI MẸ" nhưng thay vào đó tôi cũng đa lo được phần nào cho cuộc sống cha mẹ đỡ vất vả hơn. Bây giờ cs cha mẹ cũng khấm khá hơn tôi theo ck cũng đỡ lo lắng hơn. Giờ có ck ra riêng, cs cũng chưa ổn định, xài gì mua gì cũng tiết kiệm , tôi nghĩ đến mẹ thì càng thấy thương mẹ nhiều hơn. Bây giờ tôi chỉ muốn nói lời CẢM ƠN MẸ! Cảm ơn mẹ đã sinh ra con trên đời này để con có được như ngày hôm nay dù cho mẹ có như thế nào đi nữa mẹ cũng mãi là người mẹ kính yêu của con. CON YÊU CHA MẸ NHIỀU!!!