Hôm nay Huế mưa!
Bố em Ger lại nhận nhiệm vụ đi công tác xa. Dường như những giọt mưa cứ ào ào tuôn như nỗi nhớ, thèm khát gia đình em được đoàn viên, sum vầy bên nhau để cùng nhau ăn bữa tối, ..
Xem Thêm
Hôm nay Huế mưa!
Bố em Ger lại nhận nhiệm vụ đi công tác xa. Dường như những giọt mưa cứ ào ào tuôn như nỗi nhớ, thèm khát gia đình em được đoàn viên, sum vầy bên nhau để cùng nhau ăn bữa tối, nhâm nhi tách trà nóng bên cửa sổ, rồi cùng nhau ngắm mưa rơi nữa.
Nhưng đó chỉ là mong ước của em lúc này. Phải chăng, làm vợ bộ đội phải chấp nhận chịu đựng những thiệt thòi, sự cô đơn, trống trải mà không hề biết chia sẻ cùng ai.
Có lẽ ngay từ đầu em đã tự nguyện chấp nhận, vì em biết anh rồi sẽ về với em, sẽ yêu em hơn những gì em mong đợi. Và em Ger sẽ là cầu nối cho những nỗi nhớ của em đến anh.
Anh biết không, từ ngày có em Ger em lại nhận ra giá trị thiêng liêng đích thực của cảm giác gọi là gia đình, chúng ta biết sống vì nhau, có trách nhiệm hơn về tương lai, yêu thương và chia sẻ với nhau những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống này.
Làm vợ bộ đội, em không sợ khó, sợ khổ khi phải một mình gánh vác việc nhà, việc chăm con... Nhưng cái em sợ nhất chính là sự cô đơn, cảm giác trống trải khi nhà vắng bóng anh đặc biệt là mỗi khi mùa mưa về em lại thấy buồn hơn. Con trai được 7 tháng nhưng số lần anh ở nhà đếm không quá trên đầu ngón tay. Nhưng anh ơi, anh đừng lo cho em, đừng bận lòng về mẹ con em, anh hãy cứ an tâm công tác, làm tròn trách nhiệm của một người lính đối với đất nước trong những ngày tình hình tự quốc rối ren thế này. Em và con sẽ chờ anh, Ger sẽ đợi bố về, mẹ con em sẽ lui về làm hậu phương kiên cố cho anh công tác. Và anh nhớ nhé, chúng ta dù khoảng cách xa nhau nhưng hãy luôn nghĩ về nhau vì mình là một gia đình.
Sắp đến kỉ niệm ngày gia đình Việt Nam, hi vọng anh sẽ về với mẹ con em để chúng ta cùng nhau tận hưởng hoài niệm lại những gì hạnh phúc nhất mình đã đi qua để có được một gia đình ấm cúng như hôm nay.