Ngày này năm ấy con vẫn còn trong bụng mẹ mà giờ con đã khôn lớn. Mẹ nhớ khi e mang bầu con tháng thứ 4 mẹ phải vận nộn với nỗi ấm ảnh trầm cảm và cô đơn 1 mình.. chưa bao giờ là 1 gia đình trọn..
Xem Thêm
Ngày này năm ấy con vẫn còn trong bụng mẹ mà giờ con đã khôn lớn. Mẹ nhớ khi e mang bầu con tháng thứ 4 mẹ phải vận nộn với nỗi ấm ảnh trầm cảm và cô đơn 1 mình.. chưa bao giờ là 1 gia đình trọn vẹn. Con chỉ có mẹ chăm con từng ngày..... Mẹ cứ nghĩ rằng sẽ không thể vượt qua được.., mẹ âm thầm lặng lẽ mong ngóng con từng ngày ... con là động lực để mẹ sống tiếp. Sống để chờ đợi con ra đời. Và cái ngày mẹ mong chờ nhất cũng đã đến. Ôi ngày mà mẹ vượt cạn nghĩ đến mà sợ hãi vô cùng.. Mẹ sốt và hôn mê suốt 2 tiếng mẹ sợ sợ con sẽ gặp chuyện ... trong khi đó lí trí mẹ chỉ đinh linh cầu xin trời phật phụ hộ con được bình ăn và mạnh khỏe... và rồi sau 2 tiếng mẹ đã tỉnh và vật nộn đâu đớn với cơn co thắt đau để... Mẹ đau và kiệt sức mẹ đã ngất đi. Tội nghiệp con vì khi sinh con mẹ chỉ có 1 mình.. nỗi đau đó không có ai bên cạnh cảm thông và chia sẻ.. Con đến được với mẹ cũng đã chịu rất nhiều khó khăn .. Giữa sự sống và cái chết thì mẹ đã đấu tranh với tử thần và mang con đến với mẹ ôm con trong vòng tay của mẹ. Mẹ rất tự hào và hạnh phúc. Niềm vui vỡ òa... Con là tất cả của mẹ là động lực và là 1 kho báu của riêng mẹ.. Yêu con nhiều lắm..Giờ con lớn thông minh , ngoan ngoãn, học giỏi, giúp mẹ nhặt rau, dọn nhà.. Mẹ vui lắm.. Mẹ có thể làm tất cả vì con yêu của mẹ.