Hành trình làm mẹ sữa thật gian nan, vất vả, nhưng mẹ vẫn cố gắng để đựơc con đến bên mẹ, mang đến cho con yêu thương và nguồn sữa tốt nhất cho con. Mẹ kể con nghe.
Để được ở bên bố và con mẹ đã k..
Xem Thêm
Hành trình làm mẹ sữa thật gian nan, vất vả, nhưng mẹ vẫn cố gắng để đựơc con đến bên mẹ, mang đến cho con yêu thương và nguồn sữa tốt nhất cho con. Mẹ kể con nghe.
Để được ở bên bố và con mẹ đã k nghe theo lời của ông bà ngoại phản đối vì bố con đã có 1 đời vợ và 1 đứa con, nhưng mẹ nhất quyết theo bản thân không nghe theo ai để rồi có một đám cưới diễn ra. Cuộc hôn nhân diễn ra không như mẹ nghĩ là chỉ cần có tình yêu là đủ, bố và mẹ cũng đã cãi nhau, rất nhiều chuyện đã sảy ra, mẹ cũng đã từng viết đơn, muốn rời xa bố con. Cũng vì một năm trôi qua vẫn không thấy con đâu, hai năm, ba năm,.... Bố mẹ đã đi hết viện phụ sản TW rồi viện tư cũng không thấy con đâu, mẹ đã gần như không còn hy vọng gì nữa, thôi thì mặc kệ không nghĩ gì nữa. Mẹ đã nghĩ nếu không có con bố và mẹ sẽ không thể ở với nhau nữa, nhưng rồi phép màu đã đến. Bảy năm đúng là ông trời không phụ mẹ ngày sinh nhật lần 27 tuổi, mẹ cũng không tin vào mắt mình khi trên tay cầm người ta gọi đó là cây thử thai, ôi mừng làm sao hai vạch, thậm chí bố con cũng không tin và cuối cùng mẹ mang thai 9 tháng 10 ngày, nhưng sao con lì lắm vẫn không chịu ra. Đã quá ngày dự sinh 11 ngày, mẹ thì ra máu, làm mẹ, bố, bà ngoại lo lắm, cả nhà vẫn đang chờ con. Cuối cùng quá một ngày con vẫn không chịu ra bà ngoại đã quyết định cho mẹ mổ. Mẹ đã sãn sàng để nhìn thấy con, bà ngoại và cô y tá bắt đầu đưa mẹ vào phòng mổ, họ gây tê, hầu như mẹ không thấy các bác sĩ lấy con như thế nào. Nhưng khi cô y tá bế con ra, lần đầu tiên mẹ được hôn con nhưng nhanh lắm chưa kịp nhìn mặt con cô y tá đã đưa con đi, ôi sao nước mắt cứ rơi ra, mẹ hạnh phúc lắm.
Từ phòng mổ về mẹ được gặp con nhiều hơn , nhưng lúc ý mẹ còn thuốc mê và còn yếu nên không ngồi dậy bế con và cho con bú ngay được. Ôi cũng là lần đầu lên chức mẹ, mẹ không biết cho con bú thế nào, bế sao để không bị rơi, bà ngoại còn bảo 28 tuổi mà không biết bế, cho con bú thế nào. Nhưng cũng vì đẻ mổ, kháng sinh nhiều nên sữa vẫn chưa về nên con phải uống sữa ngoài, sang ngày thứ hai mẹ lo lắm, vết mổ đau không ngồi dậy nổi, cố gắng nằm nghiêng để con có những giọt sữa đầu tiên, cũng là để gọi sữa về cho con. Nhưng mẹ lại thất vọng khi con không tuti được vì đầu ti ngắn, rồi con khóc, mẹ thương con lắm, nhưng mẹ không thể làm gì khác được. Buổi tối đến con khóc khi chưa pha kịp sữa, con lại háu ăn khi chưa đựơc là khóc gào thét lên, mẹ sót lắm. Mẹ cũng không biết làm gì hơn, đau vết mổ lắm nhưng cố ngồi dậy để con có thể bú dễ hơn, nhưng cũng không được, mẹ khóc, bố con bảo em cứ từ từ rồi bố con về nhà nấu cho mẹ bát cháo thịt bò với rau, cháo chân giò,... mấy ngày ở viện vẫn chưa có sữa, con vẫn phải uống sữa ngoài. Sau khi về nhà bà ngoại kêu ăn nhiều thì sữa mấy về, mẹ cố gắng ăn đến mức buồn nôn, và cuối cùng sự cố gắng đã có kết quả sữa đã về ướt áo. Cả nhà ai cũng mừng, con bú rùi con ngủ, mẹ cũng tự hào vì mình có đủ sữa cho con tuti, vui lắm con ạ. Trộm vía con yêu của mẹ hiện giờ 4 tháng con đã được 8kg, như vậy mẹ đã hoàn thành được nhiệm vụ của một người mẹ. Mừng vì con yêu nhờ dòng sữa mẹ, mà lớn lên từng ngày.
Tất cả vì con yêu, vì con cần có dòng sữa, mẹ sẽ cố gắng mang đến cho con những gì tốt đẹp nhất, yêu con nhiều.