Tài khoản

Điều thần kỳ giúp mình vượt qua cơn "ngại" khi nói chuyện với chiếc bụng!

Vũ Mai 5 năm trước 9 bình luận

Chào các mẹ thai giáo. Nay mình lại ngoi lên xin chia sẻ cùng các mẹ nỗi lòng của người mẹ thai giáo. Đấy chính là phải vượt qua cái "ngại" của bản thân khi tiến hành thai giáo cho con. Các mẹ thai giáo cũng biết, có một cái ngại rất lớn chính là nói một mình với chiếc bụng. Mình cứ nói hoài nói hoài mà cái bụng không có tí động tĩnh, đúng là nói chuyện một mình thật mà. 

Rồi ngày này qua ngày khác chỉ quanh quẩn có một vài câu chuyện, một vài điều để nói, mình cũng chán dần. Chồng thì đi làm xa, nhà có mỗi mình và mẹ chồng ở nhà. Rồi bà lại hay để ý để tứ, hay nói này nói kia, đến cái chuyện mình nói chuyện với con cũng được bà đem ra làm quà kể với hàng xóm. Tính mình lại không thích thế tí nào. Tự dưng đâm ra đã ngại mình càng ngại hơn. 

Mình đã chán nản và bỏ bẵng không nói chuyện với con khoảng 1 tháng, cho đến khi con được 20w. Tất nhiên là thỉnh thoảng thì ba đứa nhỏ đi làm về sẽ nói chuyện với con, lúc mình quá chán nản hoặc vui sướng về điều gì đó, mình cũng sẽ trò chuyện với con. Nhưng cũng chỉ là những lúc "có chuyện để nói" thui, chứ mình không duy trì những cuộc nói chuyện đều đặn và hàng ngày cùng con như hồi được 13w nữa. Kết cục của những cuộc nói chuyện vẫn là con im lìm không phản ứng gì, mình vẫn tự nói rồi tự thôi. Còn chuyện mẹ chồng thì mình đã quen và không còn để tâm nữa. 

Cho đến lần mình khoe với con là ba nó sắp đi làm về và sẽ mua quà cho hai mẹ con đấy. Ba bảo ba sẽ về sớm vào buổi tối, và dặn hai mẹ con đợi cơm. Thật sự, cái câu nói ấy của ba nó làm mình ấm lòng dã man. Cái hạnh phúc của người làm vợ các mẹ nhỉ, nó đã khiến mình sung sướng lắm. Ai ngờ mình vừa nói với con vừa cười sung sướng thì con đạp mình. Mình đã nghĩ chỉ là trùng hợp thôi, nhưng bình thường con không đạp vào tầm cuối giờ chiều thế này. Và khi mình ngừng nói thì con thôi không đạp nữa. Cho đến khi mình tiếp tục nói thì con lại đạp. 

Đúng thật chỉ những người trải qua cái cảm giác này mới thấy nó kỳ diệu và sung sướng đến nhường nào các mẹ ạ. Niềm vui như được nhân đôi, mình bắt đầu luyên thuyên với con nhiều hơn trong lúc nấu cơm đợi bố nó đi công tác về ăn, con đạp liên tục như kiểu phấn khích lắm ấy. Đáng yêu cực. 

Cái khoảnh khắc ấy khiến mình nhận ra, con hiểu những gì mình nói và mong muốn được nghe mình nói. Con cũng sẽ phản ứng với những gì con nghe thấy chứ không để mình chỉ chơi một mình nữa. Điều này thật sự quan trọng với mình, giúp mình không còn cảm thấy ngại nữa. Có con chơi đùa cùng rồi thì ngại gì. Mình cũng cố gắng đeo tai nghe trong lúc nghe nhạc, dường như không còn nghe thấy xung quanh có gì, chỉ còn hai mẹ con chơi đùa cùng nhau, nghe nhạc với nhau và cảm nhận những điều kỳ diệu.

Các mẹ thân yêu nếu đang thai giáo cho con thì hãy tiếp tục kiên trì nhé, đừng bỏ lỡ một khoảng thời gian dài như mình, sẽ đáng tiếc lắm ấy. Con đều nghe và hiểu hết, sau này còn nhận ra tiếng nói "người quen" của ba mẹ - những người hay nói chuyện cùng con nữa cơ.

Theo Bibabo.vn
Xem thêm