Tài khoản

Mẹ bỉm sữa kể chuyện sinh con ở Nhật Bản

Linh Nguyễn 5 năm trước

Lần đầu sinh con ở Nhật, mình có rất nhiều lo lắng và bỡ ngỡ. Nhất là những tháng cuối thai kỳ, sau tuần 36 là mình lúc nào cũng sợ… đẻ rơi con khi đang đi đâu đấy :)). Nhiều bạn đang mang thai cũng inbox hỏi mình về việc sinh con ở Nhật, khi nào gọi cho bệnh viện, lúc nhập viện ra sao, lúc đau đẻ, rồi khi lên bàn đẻ diễn biến thế nào, bác sĩ nói những gì, chồng hay người nhà có được vào cùng không v.v. Để giúp các bạn dễ hình dung hơn, mình xin kể lại kinh nghiệm của mình nhé.

Mình đăng ký sinh con ở một clinic gần nhà, chỉ mất 5 phút đi bộ. Lúc biết mình sinh ở clinic chứ không phải ở bệnh viện phụ sản hay bệnh viên to hoành tráng, gia đình mình ở Việt Nam rất chi là lo lắng. Bố mình còn gọi đùa clinic của mình là “trạm xá” rồi “nhà hộ sinh” nữa chứ :)). Ban đầu nghe mọi người ở nhà nói vậy thì mình cũng hơi lo lắng vì clinic của mình chỉ là 1 toà nhà 5 tầng nhỏ xinh, trông không có vẻ gì là bệnh viện phụ sản như kiểu ở Việt Nam cả. Nhưng sau một hồi tìm hiểu, thấy ở Nhật, việc sinh con ở clinic rất phổ biến nên mình tạm thời yên tâm rằng “người Nhật họ sinh được thì mình cũng sinh được ở đó chứ có sao đâu”. Và sau khi sinh xong thì mình càng thấy việc đăng ký sinh ở clinic gần nhà là vô cùng sáng suốt vì quá ư tiện lợi cho cả 2 mẹ con và người nhà.

Vào ngày sinh, trước khi nhập viện

Mình sinh khi em bé được 39 tuần 3 ngày. Hôm đó là thứ bảy. Ban ngày cả nhà mình kéo nhau đi ăn sushi, rồi shopping chơi bời tá lả cả ngày trời. Mình bầu to mà vẫn ham hố đi bộ từ sáng đến chiều luôn. Lúc về thấy cũng hơi đuối đuối nên trong lòng có chút cảm giác là em bé sắp đòi ra rồi thì phải. Đi chơi về mình vẫn tắm rửa ăn tối như bình thường. Đến tầm 9h tối thì thấy rỉ một chút nước ối. 3 tiếng sau, nước ối chảy ra nhiều hơn một chút nhưng không bị ồ ạt. Mình bắt đầu gọi điện đến clinic để thông báo tình hình. Y tá bảo mình cứ nghe ngóng thêm và 1 tiếng sau gọi lại. Mình không thấy động tĩnh gì lạ nữa nên leo lên giường đi ngủ. Tầm hơn 1 tiếng sau thì bắt đầu thấy 1 vài cơn đau bụng nhẹ. Đến 2h sáng thì cơn đau đã theo chu kì. Đúng như lời dặn của bác sĩ và đọc trong sách hướng dẫn là nếu đau theo chu kỳ 10 phút 1 lần thì là lúc gọi cho bệnh viện và chuẩn bị nhập viện, mình gọi điện ngay đến clinic và được hướng dẫn là vào viện ngay. Mình cùng chồng xách túi đồ đã chuẩn bị từ trước và … đi bộ vào viện (gần nhà nó tiện thế đấy, dù trên đường đi có 1 lần bị đau quặn 1 phát cũng hơi hốt, hehe)

Sau khi đến bệnh viện

Vì là giữa đêm nên ở clinic chỉ có 1 y tá và 1 bác sĩ trực. Mình được hướng dẫn lên phòng đẻ thay đồ và kiểm tra độ mở của tử cung, lúc đó có hỏi là ai sẽ là người vào cùng với mình khi đẻ. Sau khi xác định tử cung mở 4 cm, y tá đo nhịp tim của em bé. Sau đó, 2 vợ chồng mình được chuyển đến phòng chờ (chính là phòng mà mình sẽ ở sau khi sinh, trên đường di chuyển về phòng chờ y tá có hỏi mình có cần vào toilet không và đứng đợi). Y tá hướng dẫn chồng ghi lại thời gian các cơn đau của vợ, dặn mình ráng nhịn không được rặn trước khi tử cung mở hết và hướng dẫn cách nhịn rặn, rồi nói khi nào quá đau hoặc có vấn đề gì thì bấm nurse call (nút gọi y tá).

Các cơn đau bắt đầu dồn dập hơn. Cứ mỗi lần đau quá mình lại bấm nút gọi y tá. Y tá xuống kiểm tra lần đầu tử cung mở 6 cm, lần thứ 2 là 8 cm và đến lần cuối, lúc mình đau quằn quại thì được thông báo là đã mở hết. Mình được đỡ dậy, ra thang máy đi thẳng lên phòng đẻ (đi bộ luôn không có xe, cáng gì hết, hì hì). Lúc đó chỉ nhớ là đau thấu trời và bụng thì rất đói. Tử cung mình mở nhanh quá (3 tiếng sau khi vào viện đã mở hết) nên chồng còn không kịp đi mua gì cho vợ ăn và kết quả là vợ đói meo leo lên bàn đẻ :((

Lên thớt

Trong phòng đẻ có 2 y tá và 1 bác sĩ. Chồng mình được vào cùng với vợ. Sau khi lên bàn đẻ thì bác sĩ bắt đầu tiến hành hút nước tiểu, rửa ruột và làm 1 số thao tác cần thiết khác. Sau khi xong các thao tác trên, y tá hướng dẫn cách rặn như sau: khi bụng căng và cơn đau đến, hít sâu rồi thở ra, sau đó hít sâu lần nữa và thở ra, đến lần thứ 3 hít thật sâu và giữ như vậy (không thở ra), tay bám chặt vào bàn đẻ (có chỗ bám tay), đầu nâng lên nhìn về phía rốn và rặn hết sức.

Cạnh bàn đẻ có 1 cái máy đo cơn đau, mỗi lần cơn đau đến, bác sĩ nói là hãy rặn đi thì làm lại thao tác như trên. Cứ làm liên tục như vậy cho đến khi em bé được sinh ra. Mình thì mất khoảng 50 phút mới xong. Đến lần đau cuối cùng trước khi bác sĩ đỡ con ra, mình thấy nhanh khủng khiếp, nhưng vẫn kịp cảm thấy bị rạch cái roẹt 1 phát :((, sau đó thì nghe tiếng con khóc và bác sĩ giơ em bé lên, rồi y tá bế bé đặt vào ngực mình. Lúc này cả nhà mình đã được gặp nhau, chồng mình bắt đầu quay phim chụp ảnh các kiểu, hì. Thực ra lúc đẻ xong thì mệt và đau lắm, cảm giác không còn sức gì luôn nhưng nhìn thấy con thì quên hết.

Sau đó, y tá bế con sang phòng em bé và chồng mình được yêu cầu ra ngoài. Chồng mình chạy ra ngắm con qua cửa kính, ông bà ngoại lúc này cũng vừa đến nên cũng ra xem mặt cháu. Trong phòng chỉ còn mình và bác sĩ. Bác sĩ tiến hành khâu vết rạch tầng sinh môn. Mình thật sự không biết là có được tiêm thuốc tê hay không vì không thấy bác sĩ nói gì cả, chỉ biết là đau kinh khủng, đau hơn cả lúc đẻ, mà khâu mãi không thấy xong ý :((. Hôm đấy là chủ nhật, clinic của mình còn có mỗi 1 bác sĩ đỡ đẻ mà có đến 2 sản phụ sinh vào sáng sớm, nên lúc đang khâu dở cho mình, bác sĩ còn chạy sang phòng bên cạnh đỡ đẻ cho người kia, làm mình vừa đói vừa mệt, lại đau khắp mình mẩy mà phải nằm đợi. Không biết ở VN thế nào chứ việc này mình thấy không chấp nhận được ý ?

Sau khi bác sĩ quay lại và khâu xong, y tá vào lau rửa vết thương và thay quần áo cho mình. Y tá hỏi mình cảm thấy thế nào, có ăn sáng được không? Mình nói đau và mệt lắm, không còn sức lực gì, nhưng mà đói lắm nên phải ăn chứ. Thế là bà ý cười phá lên. Một lúc sau bữa sáng được mang ra, chồng mình vào đút cơm cho vợ. Tuy đói và mệt nhưng thực sự là cơm quá ngon đi, mình ăn hết sạch =)). Sau khi ăn xong mình được đưa về phòng nghỉ ngơi.

Ngày đầu tiên sau khi sinh

Về đến phòng thì chộ ôi, toàn thân chỗ nào cũng đau luôn, nằm thẳng nằm nghiêng, chân co hay duỗi cũng đều đau. Y tá dặn khi nào muốn đi toilet thì bấm nút gọi. Em bé được bế về phòng cùng bố mẹ, được nằm cùng mẹ và y tá hướng dẫn mẹ cho con bú. Một lúc sau mình mệt muốn ngủ nên y tá lại bế con đi. Mình nằm nghỉ rồi lịm đi luôn vì quá mệt.

Đến gần trưa y tá vào, kiểm tra vết khâu, đo nhiệt độ và huyết áp, rồi đưa mình đi toilet. Lúc vào toilet xoay xở mãi mới ngồi xuống được vì phần xương cụt rất đau. Xong lúc đứng dậy, đi ra ngoài mình thấy hoa mắt và khuỵu luôn xuống. Y tá hớt hải chạy đến hỏi làm sao, mình chỉ kịp nói mỗi chữ “chóng mặt” rồi ngất luôn :((. Mình chỉ nhớ mang máng là được chồng và y tá dìu vào phòng, y tá gọi tên cho tỉnh lại, kê chân cao và đắp chăn cho mình, rồi mình lại lịm đi tiếp. Sau khi xác định không có vấn đề gì, chồng mình tranh thủ lúc vợ ngủ tạt qua nhà ăn trưa, nghỉ ngơi.

Gần 1h chiều y tá vào đánh thức mình dậy và hỏi có ăn trưa được không. Mình đói quá nên đòi ăn ngay :)). Đồ ăn được mang lên, mình lại ăn hết sạch vì quá ngon :))

Đến 2h là giờ người nhà được vào thăm (clinic quy định giờ vào thăm từ 2h chiều đến 8h tối). Ông bà ngoại và chồng mang thêm ít đồ vào, y tá cũng bế em bé về phòng, cho nằm cùng mẹ để mẹ cho bú và chơi với bố và ông bà. Cả nhà được dặn dò phải ghi lại giờ thay bỉm và giờ bú của con. Thỉnh thoảng y tá lại vào kiểm tra tình trạng sức khoẻ và vết khâu của mình.

Đến 3h mình được ăn bữa phụ, có hoa quả, kem và bánh ngọt, lại quá ngon nên lại ăn hết sạch :)). Cả nhà ở với nhau đến 8h tối thì người nhà ra về, em bé được y tá bế quay lại phòng em bé, còn mình được nghỉ ngơi và ngủ. Trước khi ngủ lại được đo nhiệt độ, huyết áp và hỏi là nếu đau quá thì sẽ cho thuốc giảm đau. Vậy là hết ngày đầu tiên. Ngày đầu tiên không được tắm gội, chỉ thay napkin (miếng tã lót). Sau khi sinh 24 giờ thì được phép tắm gội.

4 ngày tiếp theo sau khi sinh

Ngày thứ 2: 7h sáng mình được gọi dậy, y tá vào kiểm tra vết thương, đo nhiệt độ và huyết áp rồi lấy máu để thử máu. Sau đó đồ ăn sáng được mang lên lúc 7h30. Ăn xong mình được nhắc đi tắm rửa. Mình lên phòng y tá lấy quần áo và khăn tắm, mượn máy sấy rồi đi tắm. Hôm đấy mình có gội đầu và lau qua người với rửa vết thương chứ không tắm kỹ như bình thường. Nhưng mà kể cả thế vẫn phải giấu bà ngoại vì bà mà biết vừa đẻ đã tắm gội xả láng là sẽ cho ăn mắng ngay :))

Sau khi tắm thì con được đưa về phòng cùng với mẹ, thỉnh thoảng y tá lại vào hỏi xem có cần giúp gì không, hướng dẫn cho con bú, cách dỗ con, cách cân con trước và sau khi bú để biết lượng sữa con đã bú được v.v. Hai mẹ con ở với nhau đến trưa thì con lại về phòng em bé để mẹ ăn trưa và ngủ trưa. Đến 2h ông bà lại vào chơi với 2 mẹ con. Hôm nay vẫn là ngày bố được nghỉ vì vợ sinh nên buổi sáng bố đã tranh thủ đi làm các thủ tục cần thiết cho con. Buổi chiều cũng tranh thủ xem video hướng dẫn chăm sóc em bé (tivi và đĩa CD có sẵn trong phòng)

Ngày thứ 2 là ngày mà con ở cùng với mẹ cả đêm. Lần đầu ngủ cùng con một mình nhưng con thức gần như cả đêm, không khóc mấy nhưng cũng không chịu ngủ. Mình thì vẫn còn mệt và đau nên mỗi lần ngồi dậy bế con và cho con bú rất khó khăn, lại không có ai ở cạnh nên thấy sợ ghê lắm. Lúc đó đáng lẽ nên gọi y tá thì mình lại không gọi :((. Đến gần sáng, cho con nằm cạnh con mới chịu ngủ và mình cũng mệt quá ngủ thiếp đi. Hôm đó lần đầu tiên mới thấm thía sự mệt mỏi của việc có con nhỏ là thế nào :(

Ngày thứ 3: Tối hôm trước vật vã xoay xở với con nên mình mệt và buồn ngủ, sáng ra đem con lên gửi y tá luôn :)). Trước khi ăn sáng có thử nước tiểu, kiểm tra cân nặng, kiểm tra vết thương, đo nhiệt độ, huyết áp, kiểm tra xem có bị phù không. Ăn sáng xong thì lăn ra giường nằm… khóc vì tự nhiên thấy sợ viễn cảnh chăm con 1 mình cả đêm :))

Sau đó mình chợp mắt 1 lúc đến tầm 11h thì được lên phòng mát xa để nhân viên xoa bóp, giúp thư giãn cơ thể. Nằm trong căn phòng thơm mùi tinh dầu oải hương và nghe nhạc nhẹ nhàng, có người mát xa cho nên tinh thần nhẹ nhõm hơn hẳn. Mát xa xong thì ăn trưa và đón con về phòng đợi đến giờ ông bà vào thăm. Từ hôm đấy là mong đến giờ ông bà với chồng vào thăm lắm vì sợ không biết dỗ con 1 mình như nào :))

Tối hôm đó là tiệc chúc mừng của bệnh viện nên thực đơn rất chi là sang chảnh. Ăn xong ông bà về là 2 mẹ con lại tự xoay xở. Đêm hôm đó đỡ hơn chút vì đã biết cách cho con bú hơn, với lại nghe phòng bên cạnh có em bé khóc ngằn ngặt cả đêm nên tự thấy an ủi vì con mình còn ngoan chán :))

Ngày thứ 4: Hôm nay là ngày ra viện nên sau khi ăn sáng thì cả mẹ và con được kiểm tra sức khoẻ toàn diện trước khi về nhà. Kiểm tra xong thì 2 mẹ con thay quần áo chờ người nhà đến đón. Lúc ra về chồng mình làm nốt 1 số thủ tục giấy tờ còn lại, sau đó cùng bà ngoại và 2 mẹ con… đi bộ về nhà, kết thúc 5 ngày nằm viện.

Đánh giá chung

Cảm nhận của mình sau lần đầu đi đẻ ở Nhật là thái độ phục vụ của đội ngũ y bác sĩ nói chung là ổn, đồ ăn cực kì ngon nên dù toàn thân đau nhức vẫn ăn hết sạch mọi suất cơm từ bữa chính đến bữa phụ :)).

Tuy nhiên mình thấy dịch vụ cũng không quá “lung linh” như một số bài báo ca ngợi việc sinh đẻ ở Nhật, chỉ ở mức độ chấp nhận được. Chưa kể là mình không hài lòng tí nào với việc chăm sóc và vệ sinh vết thương. Không biết ở các viện khác thế nào chứ viện của mình ngoài hôm đầu tiên ra thì không hề giúp sát trùng hay vệ sinh vết thương cho mình, toàn tự rửa bằng nước sạch bình thường thôi. Mình sinh thường và cũng thuộc loại dễ sinh mà vết rạch đến tận 3 tháng mới lành hẳn, mấy lần đi khám lại hỏi có phải sát trùng hay rửa vết thương đặc biệt gì không bác sĩ toàn nói là không cần, rồi mãi mới cho 1 tuýp thuốc bôi cho nhanh lành :(. Thế nên về tổng thể mình thấy đẻ ở Nhật cũng thường thôi, có khi ở VN còn tốt hơn : D

Nguồn: Bikae.net

Theo Bibabo.vn